Quên nó đi. Quá mạo hiểm.
Anh đã có kinh nghiệm
trong chuyện đó rồi.

 

Anh luôn nói thế.
Cũng như mọi lần thôi mà.

 

Em đã trải qua và không bao
giờ trở lại, quá nguy hiểm.

 

Anh biết mình đang nói gì.
Anh luôn cho là đúng.

 

- Anh đã quên nó mấy ngày nay rồi.
- Những ngày đó đã qua.

 

Những ngày anh đang quên
chỉ mới bắt đầu thôi.

 

Anh biết là khi anh tiếp tục như vậy,
thì anh giống gì biết không?

 

- Anh như một gã khôn ngoan.
- Giọng anh như một con vịt.

 

- Quack, quack, quack.
- Can đảm lên, vì em sẽ không
bao giờ được nghe như thế nữa.

 

Từ lúc anh không làm lại chuyện đó,
em sẽ không bao giờ nghe anh la.

 

- Sau đêm nay?
- Chính xác. Anh sẽ hét cả đêm.

 

- Dùng thêm cà phê chứ?
- Oh, vâng!

 

- Cám ơn.
- Xin cứ tự nhiên.

 

Anh nghĩ là ngay bây giờ.

 

Em đang mạo hiểm như
khi em cướp nhà băng.

 

Mạo hiểm hơn nhiều chứ,
nhà băng chỉ là chuyện nhỏ.

 

Ngân hàng Liên bang không
nghĩ là sẽ ngăn được em.

 

Họ được bảo hiểm. Tại sao họ
đếch cần? Thậm chí anh không
cần súng khi ở trong ngân hàng.

 

Nghe như có một gã đi vào nhà
băng với cái điện thoại trên tay.

 

Anh ta đưa điện thoại cho cô thu
ngân nghe điện thoại nói rằng :

 

Chúng tôi đang giữ con gái anh ta.
Nếu các người không giao tiền cho
hắn, chúng tôi sẽ giết con bé.

 

- Cô ta có làm theo không?
- Tất nhiên là phải làm.
Đó là chuyện anh muốn nói.

 

Thằng ngốc đi vào ngân hàng với
cái điện thoại mà không có súng.

 

- Dọn sạch sẽ chỗ đó.
Họ không nhấc tay lên được.
- Họ có gây tổn thương cô bé không?

 

Không hề có cô bé nào.
Vấn đề không phải là cô bé.

 

Mà là họ cướp ngân hàng
chỉ bằng một cái điện thoại.

 

- Anh muốn cướp ngân hàng?
- Anh không nói như thế.

 

Anh muốn nói nếu ta làm như vậy
sẽ dễ dàng hơn cái ta đang tính.

 

- Không hơn một cửa hàng rượu?
- Ta đang nói gì? Vâng,
không hơn một cửa hàng rượu.

 

Hơn nữa, chuyện đó không đáng
cười. Có quá nhiều khách nước
ngoài trong quán rượu.

 

Việt Nam, Hàn Quốc, thậm chí
không nói được tiếng Anh.

 

Em nói với họ là sổ sách trống rỗng,
họ không biết là em muốn nói gì.

 

Họ làm quá riêng tư.

 

- Chúng ta vẫn tiếp tục, một trong
số họ sẽ làm cho ta phải giết anh ta.
- Em không muốn giết ai cả.

 

Anh không muốn thế.
Nhưng chắc chắn họ sẽ đặt
chúng ta vào vị trí của họ.

 

Và nếu đó không phải
là những người da màu.

 

Đó là những gã Do Thái
với cửa hàng của họ.

 

Anh đã đặt ông nội lrving
ngồi sau quầy hàng với
cây Magnum trên tay.

 

Hãy thử đến một trong những chỗ
đó tay không với chiếc điện thoại.

 

Xem xem điều đó dẫn em
đến đâu. Quên nó đi.

 

- Ta không bàn tới chuyện đó nữa.
- Được, còn công việc sau đó thì sao?

 

- Không có trong cuộc đời.
- Còn sau đó thì sao nào?

 

Này, cho thêm cà phê!

 

Chỗ này.

 

Cô ta thành thạo như con trai.

 

Chỗ này?
Một tiệm cà phê?

 

Có gì không đúng chứ?

 

Từ trước đến giờ không ai đi cướp
nhà hàng cả. Tại sao không chứ?

 

Quán bar, cửa hàng rượu.

 

Trạm bán gas; em phải để
cái đầu thoải mái một chút.

 

Nhà hàng thì ngoài tầm tay,
em bắt họ cởi đồ lót ra à.

 

Họ không nghĩ rằng bị cướp
cũng như không nghĩ lung tung.

 

- Em đoán anh giảm bớt
yếu tố như ở đây.
- Chính xác.

 

Cũng như ngân hàng và
những nơi được bảo hiểm.

 

Sếp.
Anh ta chẳng bất cần.

 

Họ chỉ cố gắng đuổi em ra
trước khi em bắt đầu.

 

Phục vụ. Quên nó đi. Không cách
nào họ lấy đạn để tính tiền.

 

Hầu bàn, một vài thứ được
trả 1. 5 dollars một giờ...

 

Thật sự đếch cần. Em trộm
đồ của chủ nhân à?

 

Khách hàng ngồi đó ăn uống,
họ không biết chuyện gì xảy ra.

 

Một phút, họ đang ăn món
trứng Denver, kế đến, một người
chỉa súng vào mặt họ.

 

Được, anh có ý kiến cuối cùng
chúng ta làm ở quán rượu,
nhớ chưa?

 

- Giữ hết khách bên trong.
- Vâng.

 

Em đưa ra ý kiến lấy ví tiền của
họ. Đó là ý kiến hay trong lúc này.

 

- Cám ơn.
- Phải làm hơn những cái ta chú ý.

 

- Vâng, sẽ làm thôi.
- Có nhiều người đến nhà hàng.

 

- Sẽ có nhiều ví tiền.
- Quá thông minh, phải không?

 

Thật thông minh.

 

Tôi sẵn sàng. Làm đi.
Ngay lúc này và ngay ở đây.

 

- Bắt đầu đi.
- Được rồi. Như lần cuối, nhớ chứ?

 

Em điều hành đám đông.
Anh điều khiển những
người làm công.

 

- Em yêu anh, Pumpkin.
- Anh yêu em, Bunny.

 

Mọi người bình tĩnh!
Đây là một vụ cướp!

 

Không ai được nhúc nhích.

 

Tao sẽ giải quyết từng người một.

 

Tao sẽ giải quyết từng người một.

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get down with the boogie ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get it on ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get down with the boogie ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get it on ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get up with the boogie ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get up with the get down ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Get down and boogie ).

 

- ( Jungle boogie )
- ( Shake it around ) ).

 

- Okay, nói lại cho tôi biết về
cái quán bar lộn xộn đó.
- Được, anh muốn biết gì nào?

 

- Có hợp pháp không?
- Hợp pháp, nhưng không được 100%.

 

Anh không thể chỉ bước vào nhà hàng,
cuộn thuốc lá và bắt đầu bập bập.

 

Theo ý tôi, họ muốn anh hút thuốc
ở nhà hoặc một nơi xác định nào đó.

 

- Ở những quán bar lộn xộn này?
- Vâng. Nó xô đổ giống như vầy.

 

Mua nó một cách hợp pháp.
Sở hữu nó một cách hợp pháp.

 

Và nếu anh được sở hữu những
quán bar như vậy, anh sẽ được
bán nó một cách hợp pháp.

 

Bất hợp pháp khi chiếm đoạt nó,
nhưng không sao, vì ta đã thấy
được việc này.

 

Nếu anh bị cảnh sát ở
Amsterdam giữ lại, sẽ bất lợi
cho họ trong việc tìm ra anh.

 

- Tôi hiểu, điều đó đúng khi
không có cảnh sát ở Amsterdam.
- Oh, đúng đó! Tôi đi đây.

 

Tất cả vì chuyện đó.
Tôi phải đi thôi.

 

Tôi biết, em yêu.
Anh hiểu chuyện đó hơn ai hết.

 

- Nhưng anh có biết chuyện gì
buồn cười nhất về châu Âu không?
- Chuyện gì?

 

Có một sự khác biệt nhỏ.

 

- Một sự khác biệt nhỏ.
- Ví dụ.

 

Tại Amsterdam, anh có thể
vào rạp hát để mua bia.

 

Tôi không nghĩ là không có
ly giấy. Tôi muốn nói là một
ly bia bằng thủy tinh.

 

Ở Paris, anh có thể mua bia
ở các cửa hàng McDonald' .
Anh biết họ gọi là gì không?

 

Có phải là 1/4 Pounder
với phô-mai ở Paris ?

 

Họ không gọi thế?

 

Họ chỉ có hệ mét mà thôi
nên họ chẳng biết 1/4
Pounder là cái quái gì.

 

- Vậy họ gọi đó là gì?
- Gọi là hoàng gia kẹp phô-mai .

 

- hoàng gia kẹp phô-mai .
- Đúng thế.

 

Còn Big Mac họ gọi là gì?

 

Big Mac là Big Mac ,
nhưng họ gọi là Le Big Mac .

 

Le Big Mac .

 

- Vậy họ gọi Whopper là gì?
- Tôi không biết. Tôi chưa vào
Burger King bao giờ.

 

- Anh có biết món cá hồi Pháp tại Hà lan,
họ thay nước xốt cà chua bằng gì không?
- Bằng gì?

 

- Sốt Mayonnaise.
- Trời đất!

 

- Tôi thấy họ làm thế.
- Khiếp quá.

 

Chúng ta nên có vài khẩu Shotguns.

 

- Có bao nhiêu khẩu trên đó?
- 3 hoặc 4.

 

- Có kể đến người của chúng ta không?
- Không chắc.

 

- Vậy có nghĩa là tùy thuộc
vào 5 gã lên đây
- Có thể lắm chứ.

 

Chúng ta nên có vài cây Shotguns.

 

- Cô ta tên gì?
- Mia.

 

- Mia. Cô ta và Marsellus
gặp nhau như thế nào?
- Tôi không biết.

 

Dù gì cũng là người gặp người.
Cô ta như là một nữ diễn viên.

 

Ồ, thật vậy sao?
Cô ấy làm đủ mọi thứ?

 

- Tôi nghĩ nghề chính của cô ta
là người dẫn chương trình
- Dẫn chương trình ? Là gì vậy?

 

- Anh biết chương trình trên TV không?
- Tôi không xem TV.

 

Vâng, nhưng anh có biết có
một phát minh được gọi là TV.

 

- Và trên cái phát minh này, họ xem
các cuộc biểu diễn, đúng không?
- Vâng.

 

Để xem được các cuộc biểu diễn đó
người ta phải dựng chương trình.
Việc dàn dựng đó gọi là Pilot .

 

Và rồi họ biểu diễn chương trình
đó cho những người muốn xem...

 

Và với thế mạnh của buổi biểu
diễn đó họ quyết định họ sẽ làm
thêm nhiều chương trình nữa.

 

Một số chương trình được chọn
và đưa lên TV, số khác thì không.

 

Cô ta lại biểu diễn một trong những
chương trình không được chọn.

 

Anh nhớ Antwan Rockamora?

 

lai da đen và người Samoan
Đã từng có biệt danh là
Tony Rocky horror.

 

- Vâng, có lẽ vậy. Mập phải không?
- Tôi sẽ không đi quá xa để gọi
anh ta là người anh em mập đâu.

 

Ý tôi là anh ta đang mắc bệnh mập.
Thế gã da đen đó sắp làm gì?
Anh ta là người Samoan mà.

 

- Tôi biết ý anh rồi
- Thế còn anh ta ?
- Marsellfuck đếch cần anh.

 

lời nói xung quanh lửa trại là
vì vợ của Marsellus Wallace.

 

- Vậy anh ta đã làm gì?
Làm tình với cô ấy hả?
- Không, không. Không tệ vậy đâu.

 

- Rồi thì sao?
- Anh ta mát xa chân cho cô ấy.

 

Mát xa chân.

 

- Ừ
- Mm- Hmm.

 

Rồi sau đó Marsellus làm gì?

 

Gửi một cặp mèo đến chỗ anh ta
Họ mang anh ta ra khỏi vỉa hè.

 

Quăng trò lố bịch đó đi.
Nigger đã đốn ngã bốn câu chuyện.

 

Anh ta có một mảnh vườn nhỏ
lót kính dưới đáy giống như nhà kính.

 

Nigger đã ngã qua đó.

 

Từ lúc đó,
anh ta phần nào nói lắp.

 

- Thật tội
- Hmm.

 

- Nhưng nếu anh chơi trò này,
anh sẽ lãnh hậu quả
- Ý anh là gì?

 

- Anh đừng mát xa chân cho
cô dâu mới của Marcellus.

 

Anh không nghĩ là anh ấy
phản ứng hơi quá mức?

 

Antwan không nghĩ là Marcellus
phản ứng như vậy nhưng anh phải
lường trước được thái độ này.

 

Đó chỉ là mát xa chân thôi mà,
vậy thì đâu có gì. Tôi cũng thường
làm như thế với mẹ của tôi.

 

Đằng này là tay vuốt nhẹ lên
người của vợ mới Marcellus.

 

Ý tôi là...

 

Wow, thôi đủ rồi.

 

Và mát xa chân cho con chó cái
thậm chí cả những chuyện khác.

 

- Nó thì không.

 

Xem này, có lẽ cách mát xa
của anh khác với tôi.

 

Nhưng sờ vào bàn chân
của vợ anh ta thì...

 

@.

 

- Mát xa chân không có nghĩa xấu đâu
- Anh đã bao giờ mát xa chân chưa?

 

Đừng nói với tôi về chuyện đó nữa.

 

- Chân tôi không có vấn đề gì cả
- Anh mát xa chân nhiều lắm hả?

 

Chó chết, ừ!
Cho tôi xin, đừng đưa tôi lên vậy.
Tôi không muốn bị chọc cười đâu.

 

Thế anh muốn mát xa chân cho
một gã đàn ông không?

 

- Đồ quỷ.

 

- Anh mát xa nhiều lắm phải không?
- Quỷ sứ.

 

Anh biết là tôi hơi mệt mỏi
Tôi có thể dùng mát xa chân chứ
- Yo, yo, yo.

 

- Tránh ra sau đi
- Tôi đang mắc tiểu đây.

 

- Cửa này phải không
- Đúng rồi, nó đó.

 

Mấy giờ anh đi?

 

7:22 sáng.

 

Không, nó không hoàn toàn
Nhanh lên. Hãy treo trở lại.

 

Nhìn này, chỉ vì tôi sẽ không
mát xa chân cho bất kỳ
gã đàn ông nào.

 

Marsellus ném Antwan ra khỏi tòa
nhà vào cái cửa kính khốn kiếp.

 

Đó là cách mà tên da đen nói,
chuyện đó không đúng.

 

Anh ta tốt hơn là làm tê liệt đầu tôi,
bởi vì tôi sẽ giết thằng khốn đó.

 

Tôi không nói nó đúng nhưng
anh cho là mát xa có ý gì.
Tôi nói là có đấy.

 

Nhìn này, tôi đã từng mát xa chân
một triệu lần cho một triệu phụ nữ
và tất cả họ đều có ý nghĩa gì đó.

 

Chúng tôi hành động như là họ
không thích nhưng họ thích đấy.
Đó là cái làm cho họ thoải mái.

 

Giác quan đang hoạt động...

 

Ở những chỗ anh không đề cập đến
nhưng anh biết và cô ấy cũng biết.

 

Khỉ gió Marcellus biết điều đó.
Và Antwan lẽ ra biết nhiều hơn.

 

Đó là vợ của hắn mà. Gã này
không có óc khôi hài về chuyện đó.

 

Anh biết tôi đang nói gì chứ?

 

Câu chuyện hay đấy.

 

Tiếp đi
Hãy đi vào nhân vật.

 

- Tên cô ta là gì?
- Mia.

 

- Mia
- Tại sao anh lại quan tâm đến
vợ của gã to lớn đó?

 

Anh ta đi vắng khỏi Florida và nhờ
tôi chăm sóc giùm vợ anh ta trong
lúc hắn đi vắng.

 

- Chăm sóc cô ta?
- Không, đừng nghĩ bậy. Chỉ
đưa cô ta đi ra ngoài thôi.

 

Cho cô ta khuây khỏa để cô
ấy không cảm thấy cô đơn.

 

Anh sắp sửa hẹn hò với
Mia Wallace?

 

Không phải hẹn hò.

 

Chỉ là giống như anh đưa vợ
của thằng bạn thân đi xem
film hay làm gì đó thôi.

 

- Chỉ đi chơi chung thôi.

 

- Đó không phải là hẹn hò?
- Dĩ nhiên đó không phải là hẹn hò.

 

Ê, thằng nhóc
Tụi bây đang làm gì vậy?

 

Ê, giữ lạnh.

 

Biết tụi này là ai không?

 

Chúng tôi cùng công tác với đối
tác của anh, Marcellus Wallace.

 

Anh nhớ không
Đối tác của anh, nhớ không?

 

Để tôi đoán xem.

 

- Anh là Brett, phải không?
- Đúng rồi.

 

Tôi cũng nghĩ như vậy. Anh nhớ
đối tác của anh chứ, Marcellus đó.

 

Nhớ không, Brett?

 

Vâng tôi nhớ.

 

Tốt. Giống như tôi vậy và
Vincent đã bắt gặp các cậu
vào buổi điểm tâm sáng.

 

Xin lỗi về cái gì?

 

Hamburgers.

 

Bánh mì Hamburgers! Phần
quan trọng của bất kỳ buổi
ăn sáng đầy đủ dinh dưỡng.

 

loại nào?

 

- Có phô mai
- Không.

 

Anh mua chúng ở đâu
Cửa hàng McDonalds,
Wendy' Jack- In- The- Box?

 

- Ở đâu
- Ừ, Tiệm Kahuna.

 

Tiệm đó hả!
Chuyên loại burger của Hawaiian.

 

Tôi nghe nói họ có nhiều loại
ngon lắm. Tôi chưa bao giờ thử cả
Chúng ra sao?

 

Ngon.

 

Anh không ngại cho tôi thử
cái của anh chứ?

 

- Cái này phải không?
- Đúng rồi.

 

Mmmm.

 

Ngon tuyệt!
Vincent !

 

Anh đã từng ăn thử
burger Kahuna chưa?

 

Muốn cắn thử không?
Tuyệt thật.

 

- Tôi không thấy đói
- Thôi được, nếu anh thích burger
thử vào lúc khác vậy.

 

Tôi hả. Tôi không thể ăn
chúng thường xuyên được
vì bạn gái tôi ăn chay.

 

làm sao để ăn chay được nhỉ.

 

Nhưng tôi thích vị của burger.
Mmmm.

 

Anh biết ở Pháp người ta gọi
1/4 pound có phô mai là gì không?

 

- Không
- Nói cho họ biết đi Vincent.

 

- hoàng gia kẹp phô mai
- hoàng gia kẹp phô mai.

 

Anh biết tại sao người ta
gọi như vậy không?

 

Bởi hệ thống đo lường phải không?

 

Nặn óc tí đi Brett!

 

Anh đúng là một thằng
thông minh bẩm sinh. Đúng rồi,
vì hệ thống đo lường.

 

- Cái gì ở trong vậy?
- Nước ngọt Sprite.

 

Sprite. Tốt lắm.

 

Anh không ngại chứ nếu tôi
lấy nước uống này để rửa?

 

Không sao.

 

Coi chừng dính bẩn.

 

Ê, Tụi bây, lũ Hải âu
Biết tại sao chúng ta ở đây không?

 

- Tại sao anh không bảo với tụi này là
Vincent ở đây là chỗ mày trốn được đấy
- Chấm dứt rồi nhé.

 

Tôi không nhớ đã hỏi anh
điều chết tiệt đó!

 

Anh đã nói?

 

Ở trên tủ đó.

 

Không, bằng đầu gối của anh đó.

 

Chúng ta vui không?

 

Vincent?

 

- Chúng ta có hạnh phúc không?
- Ừ hạnh phúc.

 

Nhìn nè, tôi xin lỗi.
Tôi không biết tên anh.

 

Tôi biết rồi. Vincent phải không?
Nhưng tôi chưa bao giờ biết tên anh.

 

- Tên tôi là Pitt, và anh không nói
cách nào ra khỏi chuyện này
- Không , không, không.

 

Tôi chỉ muốn anh biết là...

 

Tôi xin lỗi vì những chuyện này...

 

Xảy ra với chúng ta
và ông Wallace...

 

Chúng ta làm vậy vì tự nguyện
mà. Thật ra tôi chưa bao giờ...

 

Ồ, xin lỗi. Tôi đã làm anh
mất tập trung phải không?

 

- Tôi không có ý đó. Làm ơn.

 

Tiếp đi. Anh đang nói về
việc có chủ ý...

 

Thì sao?
Anh xong rồi.

 

Ô, thôi, cho phép tôi giải thích lại.

 

Ông Marsellus Wallace thế nào?

 

Cái gì ?

 

Anh từ nước nào đến?
Cái gì?

 

- Tôi chưa từng nghe nước cái gì.
Họ nói tiếng Anh là cái gì hả?
- Vậy là sao?

 

Tiếng Anh, mẹ kiếp
- Anh biết nói tiếng Anh không?
- Biết.

 

- Vậy thì anh biết tôi đang
nói gì phải không?
- Vâng.

 

Cho tôi biết ông Marcelles
trông giống như ai?

 

- Cái gì
- Lại cái gì nữa.

 

Tôi sợ anh quá, mẹ kiếp.
Cái gì hoài.

 

- Anh ta da đen
- Nói cái gì một lần nữa đi!

 

- Tiếp đi!
- Ông ta hói đầu!

 

- Trông hắn giống như một
con chó phải không?
- Sao?

 

- Trông hắn giống như một
con chó phải không?

 

- Không
- Vậy thì tại sao anh đối xử với
hắn như một con chó vậy?

 

- Tôi không làm điều đó
- Anh có làm. Anh có làm mà Brett.

 

- Anh đã cố tình ngược đãi hắn.
- Không, không.

 

Nhưng ông Marcellus Wallace
không thích bị ai đối xử như vậy
trừ bà Wallace.

 

- Anh có đọc kinh thánh không, Brett?
- Có.

 

Có một đoạn tôi nhớ không lầm.

 

Ezekiel 25:17.

 

Đường đi của một
người ngay thẳng.

 

Bị thói ích kỷ không
công bằng ngăn cản...

 

Và sự bạo ngược của quỷ dữ.

 

Cầu chúa là anh ta là
người luôn làm việc thiện.

 

Dẫn dắt những người yếu kém
đi qua thung lũng tối tăm.

 

Vì anh ta thật sự là người gìn
giữ cho người anh em của mình...

 

Và là người tìm ra lũ trẻ.

 

Và tôi sẽ đánh ngã họ với
lòng căm thù sâu sắc...

 

Và cơn giận điên tiết...

 

Những người mà đang cố gắng
đầu độc và hủy hoại anh em tôi!

 

Và anh sẽ biết tên ta
là Đấng tối cao...

 

Khi ta đặt sự báo thù lên đây.

 

Ta nghĩ anh sẽ nhận ra...

 

lúc nào thì những chuyện
tệ này sẽ chấm dứt...

 

Ta nghĩ anh sẽ tìm thấy nụ cười.

 

Điều quan trọng là, Butch.

 

Ngay lúc này, anh có khả năng.

 

Nhưng đau đớn.

 

Khả năng đó không tồn tại mãi.

 

Và ngày của anh sắp chấm dứt.

 

@.

 

@.

 

Anh thấy đó, công việc này
đầy những thứ không thực tế.

 

Mẹ kiếp những đứa nghĩ là
cái ngu của chúng sẽ có tuổi
như rượu vậy.

 

Nếu anh có ý là nó sẽ thành dấm...
Thì nó sẽ thành.

 

Nếu anh có ý là nó sẽ tốt hơn
khi để càng lâu... Thì không đâu.

 

Ngoài ra, Butch.

 

Có bao nhiêu cuộc chiến
anh đã trải qua?

 

Hmm?

 

Hai ?

 

Những kẻ đấm box
không có ngày già.

 

Anh đến gần với nó nhưng
không bao giờ có nó.

 

Và nếu như anh sẽ làm điều đó
thì lẽ ra anh làm nó trước rồi.

 

Này tên da đen?

 

Chắc chắn xuất hiện chứ.

 

Khi kết thúc cuộc đấu anh
có thể có cảm giác hơi nhói đau.

 

Giải thưởng đó đã hại anh.

 

Giải thưởng chó má!

 

Nó chỉ làm tổn thương.

 

Chứ không bao giờ
giúp đỡ người ta đâu.

 

Anh lại đấu vì giải thưởng tồi tệ đó.

 

Vì cách đây một năm khi
anh đang đấu ở Caribbean.

 

Anh sắp tự nói với mình là
Marcellus Wallacw nói đúng.

 

Tôi không có vấn đề
gì với ông ấy cả.

 

Vào năm thứ năm, cục ngu
của anh sẽ giảm.

 

Nói tiếp đi.

 

Vào năm thứ năm, cục ngu
của anh sẽ giảm.

 

Vicent Vega, người của ta
ở Amsterdam.

 

Jules Winfield, người của ta
ở lnglewood. Mang họ lên đây.

 

- Tệ thật, Nigger
Việc gì thế với quần áo của họ?
- Thậm chí anh không muốn biết.

 

Tên to con đâu rồi?

 

Hắn đến ngay thôi
vì đang bận công việc.

 

Tại sao anh không hoãn lại vài giây...
Anh thấy thằng nhóc da trắng đi không?

 

Anh khỏe không?

 

- Tôi khỏe
Thế còn anh ?
- Ok.

 

Tôi nghe là anh sẽ dắt Mia ra
ngoài ngày mai.

 

Theo yêu cầu của Marsellus.

 

- Anh gặp cô ta chưa?
- Chưa.

 

- Có gì buồn cười không?

 

- Không phải chuyện tệ
- Tôi vãi đái ra.

 

Nè, tôi không phải là thằng
ngốc phải không?
Đó là vợ của gã to con.

 

Tôi sẽ ngồi xa cô ta ra,
ăn và im mồm.

 

Chỉ cười khi cô ta nói đùa,
thế thôi.

 

Này, tên tôi là Paul.

 

Thế mày hỏi tao làm đếch gì?

 

Đồ ngốc.

 

- Đưa tôi túi táo đỏ.
- Lấy đồ lọc không?

 

Không.

 

- Anh đang tìm gì vậy anh bạn?
- Anh đâu phải bạn tôi, palooka.

 

- Thế là gì?
- Tôi nghĩ anh nên nghe tôi.

 

Vincent Vega có ở nhà không?

 

Thằng đen,
mang cục ngu của mày lại đây.

 

- Chuyện gì thế?
- Tôi thật xin lỗi.

 

Anh không nên lo lắng về điều đó.

 

Túi Táo đỏ, 1, 4 dollars.

 

Và một ít que diêm.

 

Cám ơn.

 

Nó như thể là chuyển mọi thứ
trong cơ thể anh lên đầu dương vật.

 

- Wow
- Tôi sẽ cho anh mượn nó.
Đó là một cuốn sách hay rất sâu sắc.

 

Khẩu súng đó như xé vào tai anh
Họ không dùng nó để ...

 

Quên khẩu súng đi. Khẩu súng
đó chống lại toàn bộ ý tưởng
...... Sau khi nhã đạn.

 

Tất cả các vết xé 18 nơi trên
người tôi, mỗi vết đều do
cây kim làm ra.

 

5 ở mỗi bên tai, một ở ngực trái.

 

Hai ở mũi phải, một ở chân mày trái.

 

Một ở bụng, một ở môi, một ở.

 

- Và tôi đeo một đinh tán ở lưỡi
- Xin lỗi.

 

Tôi chỉ tò mò.

 

Nhưng... Tại sao anh đeo đinh ở lưỡi?

 

Sinh lý mà
Nó giúp kích thích dương vật.

 

Vicenzo,
vào văn phòng tôi ngay.

 

Đây là Panda từ Mexico
Tốt.

 

Đây là Bava trông khác
nhưng tốt như nhau.

 

Còn đó là Choco từ núi Harz ở Đức.

 

Bây giờ thì hai con đầu như
nhau giá 300 USD / gram.
Đây là giá bạn bè.

 

Nhưng con này mắc hơn chút.

 

500 USD/gram.

 

Nhưng khi anh bắn nó,
anh sẽ biết tiền đi đâu.

 

Không có gì sai với hai con này.
Thật đó.

 

Nhưng con này thì không.

 

Nhớ là tôi vừa từ Amsterdam về.

 

Tôi có phải là Da đen không?
Chúng ta đã ở lnglewood chưa? Chưa.

 

Anh đã đến quê hương tôi. Bây
giờ người da trắng biết sự khác nhau ...

 

Giữa đồ thật và giả
Đây là căn nhà họ đến.

 

Tôi uống Pepsi - Tranh tài
với cục Amsterdam...

 

- Bất cứ vào ngày nào của
tuần lễ chết tiệt đó
- Thật là một câu nói táo bạo.

 

Đây không phải là Amsterdam, Vince.
Đây là chợ trời.

 

Coke chết tiệt.

 

Heroin, đang quay lại.

 

- Thôi được
Đưa cho tôi 3 gram
- OK.

 

Bây giờ nếu nó tốt như anh nói
tôi sẽ quay lại và mua thêm 1000 nữa.

 

Tôi chỉ mong là lúc đó
tôi vẫn còn hàng cho anh.

 

Tôi sẽ chỉ cho anh cách
dấu của riêng tôi.

 

Đó là cách một gã
tốt bụng như tôi hay làm.

 

- Tôi không tăng giá.

 

Thôi được
Tôi chỉ lấy một cho anh.

 

Em yêu, đưa cho anh thêm
vài bao tử nữa.

 

OK.

 

Anh nghĩ thế nào về Trudi?
Cô ta vẫn chưa có bạn trai.

 

- Anh muốn treo giá và lấy cao hơn.
- Ai là Trudi?

 

- Cô gái có tàn nhang trên mặt hả?
- Không, đó là Jody.

 

Vợ tôi.

 

- Tôi xin lỗi
- Cám ơn.

 

- Không, tôi không thể.
Tôi phải đi vài nơi.
- Thôi được. Không sao.

 

- Tôi sẽ lấy check.

 

- Ồ
- Cám ơn, Jody.

 

Vẫn lấy Malibu chứ?

 

Ê, ông biết thằng chết tiệt
nào đó làm gì ngày kia không?

 

- Cái gì?
- Cái khóa khốn kiếp này.

 

- Nó bị hư rồi
Cho tôi biết thêm về nó đi.

 

Tôi để nó trong kho ba năm rồi.

 

Đã lố 5 ngày, một số miếng
không có dương vật bị hư.

 

Chúng có lẽ bị giết một cách
ngu xuẩn. Không thử, không bàn
bạc, cứ nhắm thẳng mà bắn thôi.

 

Ước gì tôi có thể trông thấy
lúc anh ta đang làm điều đó.

 

Có lẽ nó đáng để anh ta làm điều
đó, vậy lẽ ra tôi phải xem anh ta.
Thật là ngốc !

 

Chi tiết vụn vặt nào hơn
việc vớ vẩn với chiếc xe
của một gã đàn ông?

 

- Đừng vớ vẩn với chiếc xe
khác nhé
- Anh đừng làm điều đó.

 

- Chỉ vì nó sai luật
- Cám ơn.

 

Thank you.

 

- Không ngại nếu tôi bắn
nhiều phát ở đây?
- Này, mi casa es su casa.

 

Muchas gracias.

 

Chào, Vincent
Tôi đang mặc đồ. Cửa mở đó.

 

Vào trong đi và
tự làm nước uống giùm.

 

Chào?

 

( Billy Raye was a preacher' son
and when his daddy would visit
he'd come along ).

 

Vincent.

 

Vincent.

 

Tôi đang ở trên hệ thống liên lạc.

 

Ở đâu...
Hệ thống liên lạc ở đâu?

 

Nó ở trên tường gần hai gã
Châu Phi đó.

 

Bên phải của anh.

 

Đến gần đi.

 

Gần hơn.

 

Disco.

 

Chào?

 

Nhấn nút nếu anh muốn nói.

 

Chào ?

 

Tự làm thức uống đi nhé.
Tôi sẽ xuống ngay thôi.

 

Quầy rượu gần chỗ chữa lửa.

 

- Thấy rồi
- OK.

 

( When he started
sweet talkin to me ).

 

( He come and tell me
everything is all right ).

 

( He'd kiss me and tell me
everything is all right ).

 

( Can l get away
again tonight ).

 

( The only one who could
ever reach me ).

 

( Was the son
of a preacher man ).

 

( The only boy
who could ever teach me ).

 

( Was the son of a preacher man
Yes, he was ).

 

( He was ).

 

- ( Lord he knows he was )
- ( Yes he was ).

 

( how will l remember ).

 

( The look was in his eyes ).

 

( Stealing kisses from me
on the sly ).

 

( Taking time to make time ).

 

( Telling me that
he' all mine ).

 

- ( Learning from each other' knowin ).

 

( Looking to see
how much we've grown ).

 

( And the only one
who could ever reach me ).

 

( Was the son
of a preacher man ).

 

( The only boy
who could ever teach me ).

 

( Was the son of a preacher man
Yes, he was ).

 

- ( Was, was )
- ( He was ).

 

- ( Oh, yes he was ).

 

Chúng ta đi.

 

Chỗ chết tiệt này là gì vậy?

 

Đây là nhà của Jackrabbit Slim'.

 

- Elvis sẽ thích nó.

 

- Vào đi Mia. Đi lấy thịt bò đi nhé
- Cha có thể lấy nó ở đây nè.

 

Đừng.

 

ồ, phía sau anh, con mèo con kìa.

 

Xin chào quý ông quý bà
Tôi giúp gì được cho anh?

 

- Có một chỗ dành riêng
phía dưới Wallace
- Wallace?

 

- Chúng ta dành riêng
một chiếc xe hơi.

 

Ồ, chiếc xe hơi. Tại sao
anh không ngồi đằng kia.

 

( School get out, baby
Gonna tell you some news ).

 

( Sure do look good
in them baby doll shoes ).

 

( One, two, buckle the shoes
Three, four, get out on the floor ).

 

( Five, six, come get your kicks down at
the corner of Lincoln and 46th, yeah ).

 

( All right ).

 

( l've been waitin in school
all day long ).

 

( Waiting on the bell to ring
so l can go home ).

 

( Throw my books on the table
Pick up the telephone ).

 

- ( Come on, baby )
- Cà phê, xin mời?

 

- Một phút thôi
- ( Heading down to the drugstore
to get a soda pop ).

 

( Throw a nickel in the jukebox
Then we start to rock ).

 

( School' out, baby
Gonna tell you some news ).

 

( You sure do look good
in them baby doll shoes ).

 

( Well, it' one, two
Buckle the shoes ).

 

( Three, four
Get out on the floor ).

 

( Five, six, come get your kicks
down at the corner of Lincoln and 46th ).

 

( Gonna rock all night
Just wait and see ) ).

 

Ricky, Ricky, Ricky !

 

Chúng ta hãy nghe Ricky Nelson!

 

- Tuyệt lắm, Rick
- Cám ơn rất nhiều
- Vincent.

 

Chỉ cho anh biết là Ricky
sẽ trở lại trong phần hai
của show diễn.

 

Chúng tôi hy vọng anh
thích bữa ăn ở đây.

 

Cám ơn.

 

Hãy gọi cho ...

 

- Phil- Lip Mor- Ris.
- Anh nghĩ sao?

 

Tôi nghĩ nó giống như viện
bảo tàng sáp có cảm xúc.

 

Chào, Tôi là Buddy
Tôi có thể lấy gì cho anh?

 

Xem nào, thịt bò, thịt bò....
Cho tôi thịt bò Douglas Sirk.

 

- Tôi sẽ mang cho anh
- Anh muốn làm nó như thế nào?

 

- Làm chín cho giòn hay để tái giùm
- Để tái giùm giùm và...

 

Nhìn xem nè. Coca mùi Vani.

 

Còn anh sao Peggy Sue?

 

Cho tôi ...

 

Bánh mì burger Durward Kirby, để tái.

 

Và ... Một ly rượu 5 dollar.

 

Anh muốn loại nào Martin
và Lewis, hay Amos 'n Andy ?

 

- Martin và Lewis.
Anh vừa mới gọi ly rượu
5 dollar phải không ạ?

 


Mm- Hmm.

 

Đó là ly shake hả?
Có sữa và kem không?

 

- Lần cuối tôi nghe
- 5 dollar hả? Anh không cho
rượu bourbon vào à?

 

- Không
- Tính tiền đi.

 

Tôi sẽ mang nước ra cho anh.

 

( To Lonesome Town ).

 

( To cry my troubles away ).

 

Anh có thể... Kéo giùm tôi một trong những thứ
này chứ, chàng trai ?

 

Cô có thể có nó đấy, cô gái.

 

- Cám ơn.

 

( The streets are filled
with regret ).

 

Không suy nghĩ gì à.

 

( Lay me down
in Lonesome Town ).

 

- ( l can learn to forget )
- Vì...

 

Marsellus nói anh vừa từ
Amsterdam về.

 

- Chắc rồi
- Anh ở đó bao lâu?

 

Chỉ có ba năm.

 

Tôi có đến đó mỗi năm một
lần để tránh lạnh một tháng.

 

Không đùa chứ?
Tôi không biết điều đó.

 

Tại sao anh?

 

Tôi nghe là cô đã làm
người dẫn chương trình.

 

- Đó là buổi diễn 15 phút của tôi
- Là gì ?

 

Nó là một buổi biểu diễn
về một nhóm nữ thám tử
gọi là FoxForce Five.

 

- Cái gì?
- FoxForce Five.

 

Foxnhư là trong một ổ gà con.

 

Force là chúng tôi là một
lực lượng được tin cậy.

 

Và Five là chúng tôi có 5 người.

 

Anh thấy cô gái tóc vàng không
Đó là Sommerset O'Neal.
Cô ta là trưởng nhóm.

 

Cô gái người Nhật là
bậc thầy môn Kung fu.

 

Cô gái da đen
là chuyên gia phá hủy.

 

Cô gái Pháp đặc biệt là sex.

 

- Thế còn cô? Đặc biệt là gì ?
- Sử dụng dao.

 

- Thế còn cô? Đặc biệt là gì ?
- Sử dụng dao.

 

Tôi chơi theo trường phái
Raven McCoy.

 

Cô ta lớn lên và được những
người làm xiếc nuôi dưỡng.

 

Theo như trong buổi diễn, cô
ấy là người phụ nữ chết người
nhất trong lĩnh vực sử dụng dao.

 

Và cô ta biết hàng tỉ
câu chuyện đùa xưa.

 

Ông nội cô ấy - Một nhà
hài kịch đã dạy cho cô ta.

 

Và nếu...

 

Nơi mà mỗi buổi diễn tôi sẽ
kể một câu chuyện khác nhau.

 

Anh biết một trong những
câu chuyện đó không?

 

Tôi chỉ có cơ hội nói là một
thôi vì chúng tôi chỉ làm
có một buổi diễn.

 

- Kể tôi nghe đi
- Nó cũ rích à.

 

Không sao mà. Kể tôi nghe đi.

 

- Không, anh sẽ không thích nó
đâu. Tôi bối rối quá.
- Cô bối rối hả ...

 

Cô kể cho 50 triệu người nghe được
và không thể kể cho mình tôi nghe ?

 

- Tôi hứa tôi sẽ không cười cô đâu
- Tôi sợ, Vincent.

 

Đó không phải ý tôi
anh biết mà.

 

Bây giờ thì chắc chắn tôi sẽ
không kể cho anh nghe đâu
vì nó đã bị thêu dệt rất nhiều.

 

Thật là lừa đảo.

 

Martin và Lewis.

 

Vanilla Coke.

 

Mmm. Yummy.

 

Tôi hớp một chút nha?

 

Cứ tự nhiên.

 

Tôi muốn biết ly rượu 5 dollars
có mùi vị ra sao.

 

- Anh dùng ống hút của tôi đi
Tôi không có rận đâu.
- Vâng, nhưng có lẽ tôi có.

 

Con rận tôi có thể lo được.

 

Thôi được.

 

Ôi trời, nó là rượu pha sữa
ngon tuyệt.

 

- Nói rồi mà
- Tôi không biết nó đáng giá 5
dollar không, nhưng nó ngon tuyệt.

 

- Anh không ghét nó chứ
- Ghétcái gì?

 

Sự im lặng khó chịu.

 

Tại sao chúng ta cảm thấy cần
thiết đối với anh về chuyện nhảm
nhí này chỉ nhằm để thấy thoải mái.

 

Tôi không biết
Câu hỏi hay đấy.

 

Chỉ khi nào anh thấy là mình
nhận ra một ai đó thật sự đặc biệt.

 

Khi nào nó anh có thể im miệng
chỉ một phút thôi và chiêm nghiệm
sự im lặng đó một cách dễ chịu.

 

Tôi không nghĩ là ta chưa hoàn toàn
đến mức đó đâu nhưng không tệ chút
nào. Ta chỉ vừa biết nhau thôi mà.

 

Tôi sẽ kể cho anh nghe.

 

Về việc tôi đi vào phòng tắm
và thoa phấn lên mặt mình.

 

Anh ngồi đó...
Và nghĩ sẽ nói gì.

 

Tôi sẽ làm điều đó.

 

OK.

 

Tôi nói Chết cha!

 

Chết cha!
Chết cha!

 

Tôi cần xịt tóc.

 

Mmmm.

 

Cô không thích sau khi trở ra
từ phòng tắm thấy thức ăn
đã dọn sẵn chờ đợi mình?

 

Chúng ta thật may mắn
Chúng ta có được mọi thứ.

 

Tôi không nghĩ Buddy holly
hầu như là anh bồi bàn.

 

Có lẽ chúng ta nên đóng
vai Marilyn Monroe.

 

- Cái gì ? Có hai Monroes
- Không, không có.

 

Đó là Marilyn Monroe.

 

Đó là Mamie Van Doren.

 

Tôi không gặp Jayne Mansfield,
có lẽ tối nay cô ta nghĩ.

 

- Thật thông minh
- Vâng. Tôi có chút thời gian.

 

- Vậy anh đã nghĩ ra nói gì chưa?
- Thật ra thì tôi đã nghĩ.

 

Tuy nhiên...

 

Cô có vẻ thật sự là một
người tốt và tôi...

 

- Tôi không muốn làm tổn thương cô
- Oooh.

 

Nghe không giống tự nhiên
chút nào, không suy nghĩ,
nhàm chán. Tôi sắp hiểu anh rồi.

 

Thật sự anh có điều gì muốn nói.

 

Vâng, vâng, tôi muốn...

 

- Nhưng cô hứa là không bị
tổn thương đi
- Không, không.

 

Cô không thể hứa thì tôi hết
ý kiến về việc cô sắp hỏi tôi rồi.

 

Anh có thể hỏi tôi cái mà anh
sắp hỏi và câu trả lời tự nhiên
của tôi có thể sẽ bị xúc phạm.

 

Vì vậy, đó không phải lỗi của tôi
và tôi sẽ sai lời hứa mất.

 

- Thôi quên đi
- Điều đó không thể xảy ra được.

 

Cố gắng quên cái việc
tò mò thú vị này đi như thể
là làm chuyện phù phiếm.

 

- Nó là sự thật hả?
- Và ngoài ra.

 

- Nó không có gì hơn, nghe hấp dẫn
khi anh không được phép
- Thôi được.

 

Anh tiếp đi.

 

Anh nghĩ gì về việc
xảy ra cho Antwan?

 

- Ai là Antwan?
- Tony Rocky horror.
Anh biết hắn mà.

 

- Anh ta rơi từ cửa sổ
- Hmm. Hmm.

 

Đó chỉ là một cách nói hay nói
cách khác anh ta bị quăng ra.

 

Hay nói khác đi nữa là anh ta
bị Marcellus quăng ra.

 

Hay nói khác đi nữa là anh ta
bị Marsellus quăng ra khỏi
cửa sổ vì cô đó.

 

- Đó là sự thật?
- Không.

 

Nó không phải sự thật tôi chứng
kiến. Tôi chỉ nghe như vậy thôi.

 

- Ai kể cho anh nghe?
- Họ.

 

Họ nói nhiều lắm hả ?

 

Dĩ nhiên là họ làm vậy rồi.

 

- Đừng ngại Vincent,
Họ còn nói gì khác?
- Tôi không ngại.

 

- Ừ
- Nó có liên quan đến từ F nhất?

 

Không, không
Họ chỉ nói là Antwan
mát xa chân cho cô.

 

- Và gì nữa?
- Và... Và không có gì?

 

Vậy thôi à.

 

Anh đã nghe Marsellus...

 

Ném Tony Rocky horror ra khỏi
cửa sổ lầu bốn vì hắn đã mát xa
chân cho tôi à?

 

- Mm- Hmm.
- Và anh tin điều đó?

 

lúc đó tôi nghe rất hợp lý.

 

Marsellus ném Tony ra khỏi
cửa sổ lầu 4...

 

Vì mát xa chân cho tôi
nghe mà hợp lý hả?

 

Không, nghe có vẽ quá đáng
nhưng không có nghĩa là
điều đó không xảy ra...

 

Tôi hiểu Marsellus bảo vệ cô
chu đáo.

 

Chồng bảo vệ vợ là
một chuyện bình thường.

 

Chồng gần như giết người
vì người đó đụng chạm chân
vợ anh ta lại là chuyện khác.

 

Nhưng nó đã xảy ra?

 

Antwan chỉ đựng vào tay tôi
một lần duy nhất khi anh ta
bắt tay tôi vào ngày cưới.

 

Thật không?

 

Sự thật là không ai biết tại sao
Marsellus ném Tony ra cửa sổ...

 

Ngoại trừ Marsellus và Tony.

 

Khi anh cố gắng kết nối những
sự kiện đó lại với nhau, nó còn
tệ hơn việc may một vòng tròn.

 

Kính thưa Quý vị. Bây giờ là giây
phút mà mọi người đang mong đợi.

 

Cuộc thi nhảy Twist của quán
Jackrabbit Slim nổi tiếng thế giới.

 

Đây là nơi mà cặp may mắn...

 

Sẽ thắng chiếc cúp đẹp
mà Marilyn đang giữ.

 

Bây giờ, ai là cặp đầu tiên?

 

- Ở đây!
- Được rồi.

 

- Tôi muốn nhảy
- Không, không.

 

Không, không, không... Tôi tin rằng
Marsellus, chồng tôi, sếp của anh.

 

Bảo với anh rằng đưa tôi đi
và làm bất cứ điều gì tôi muốn.

 

Bây giờ tôi muốn nhảy. Tôi muốn
thắng giải. Tôi muốn chiếc cúp đó.

 

- Vậy thì nhảy cho hay
- Thôi được. Cô đòi đấy nha.

 

- Vậy thì nhảy cho hay
- Thôi được. Cô đòi đấy nha.

 

Chú ý cho cặp nhảy đầu tiên.

 

Bây giờ hãy gặp họ ít phút nhé.
Cô gái trẻ, tên cô là gì?

 

Mrs. Mia Wallace.

 

Thế còn người này?

 

Vincent Vega.

 

Được rồi. Hãy xem các bạn
có thể làm được gì
Tránh ra?

 

- Diễn đi
- Tiếp đi.

 

( lt was a teenage wedding
and the old folks wished them well ).

 

( You could see that Pierre
did truly love the mademoiselle ).

 

( And now the young monsieur
and madame have rung the chapel bell ).

 

( C'est la vie say the old folks
lt goes to show you never can tell ).

 

( They furnished off an apartment
with a two- Room Roebucks sale ).

 

( The 'coolerador was crammed
with TV dinners and ginger ale ).

 

( But when Pierre found work
the little money comin
worked out well ).

 

( C'est la vie say the old folks
lt goes to show you never can tell ).

 

( They had a hifi phono
and boy did they let it blast ).

 

( Seven hundred little records
all rock, rhythm and jazz ).

 

( But when the sun went down
the rapid tempo of the music fell ).

 

( C'est la vie say the old folks
lt goes to show you never can tell ).

 

( They had a teenage wedding
and the old folks wished them well ).

 

( You could see that Pierre
did truly love the mademoiselle ).

 

Có phải anh gọi cái này là
sự im lặng khó chịu không?

 

Tôi không biết tại sao
anh gọi nó như vậy?

 

- Thức uống ! Nhạc !

 

Tôi đi vệ sinh đây.

 

Tin này hơn cái tôi cần.
Đi ngay phía trước mặt.

 

( Girl ).

 

( Bomp, bomp, bom ).

 

( You'll be a woman soon ).

 

( l love you so much
Can't count all the ways ).

 

( l'd die for you, girl
and all they can say is ).

 

( He' not your kind ).

 

( You never get tired of putting me down
and l never know when l come around ).

 

( What l'm gonna find ).

 

( Don't let them
make up your mind ).

 

( Don't you know, girl ).

 

( You'll be a woman soon ).

 

Một ly nước và đủ rồi.

 

Đừng có thô lỗ
Uống nước đi nhưng nhanh lên.

 

Chào chúc ngủ ngon...
Về nhà đi nhé.

 

( You'll be a woman soon ).

 

( Soon ).

 

( You'll be a woman ).

 

( l've been misunderstood
for all of my life ).

 

( But what they're sayin', girl
it cuts like a knife ).

 

( The boy' no good ).

 

( Well, l've finally have found
what l been lookin for ).

 

( But if they get a chance
they'll end it for sure
Sure they would ).

 

( Baby, l've done
all l could ).

 

Anh thấy không, đây là cuộc
trắc nghiệm đạo đức đấy.

 

Để xem anh có duy trì
sự trung thành hay không?

 

Bởi vì... Chung thủy rất quan trọng.

 

( You never get tired of putting me down
and l never know when l come around ).

 

( What l'm gonna find ).

 

( Don't let them
make up your mind ).

 

( Don't you know, girl ).

 

( You'll be a woman soon ).

 

( Please ).

 

( Come take my hand ).

 

( Girl ).

 

( You'll be a woman soon ).

 

( Please ).

 

( Come take my hand ).

 

- Hello.
- ( Girl ).

 

Vậy cô sắp về rồi
và sắp nói lời chia tay.

 

Tôi đã có một buổi tối
thật đáng yêu.

 

Đi ra cửa, vào xe, về nhà...
Đó là tất cả những gì cô sắp làm.

 

( Now it' up to you, girl ).

 

( You'll be a woman soon ).

 

- ( Please ).

 

( Come take my hand ).

 

- ( Girl ).

 

- ( You'll be a woman soon ).

 

( Soon ).

 

( You'll be a woman ).

 

Thôi được Mia.

 

Nghe này, tôi đi đây, được chứ?

 

Ôi, Chúa ơi.

 

Anh...
Ôi, Chúa ơi!

 

Oh, mẹ kiếp.
Mẹ kiếp!

 

Thôi nào, em. Chúng ta ra khỏi
đây đi. Chúng ta đi dạo nhé.

 

Ồ, nhanh lên em. Chúng ta đang
ra khỏi chỗ này. Đi dạo nhé.

 

Đừng có gục lên tôi, Mia.

 

Mẹ kiếp!

 

Trả lời đi.

 

Em có chiếc nhẫn không?

 

- Dĩ nhiên có, sao vậy?
- Kết chặt tay, hai con chim đang yêu.

 

làm ơn đi mà...

 

Vâng, vâng
Cầm tay em, con chim đang yêu.

 

Chết tiệt, Lance !
Trả lời đi.

 

Anh nói gì vậy?

 

Tôi từ bỏ
Tôi sẽ lấy em.

 

- Lance!
Điện thoại chết tiệt đang reng kìa.

 

Anh có thể nghe nó.

 

Em nghĩ là anh nói với những
thằng ngu đó đừng bao giờ
gọi lại đây trễ như vậy!

 

Vâng, anh đã bảo rồi.

 

Và đó là chính xác những gì
anh sẽ nói với thằng ngu đó
bây giờ đây.

 

Anh không hăm đánh em chứ!
- Chào.

 

lance ! Vincent.

 

Tôi đang gặp rắc rối.
Tôi đang đến nhà anh.

 

Ê, Ê ... Khoan đã
Chuyện gì vậy ?

 

- Tôi gặp con gà này, cô ta
đang gây rắc rối cho tôi
- Đừng mang cô ta đến đây!

 

Tôi không nói chơi đâu
Đừng mang rắc rối đến nhà tôi.

 

- Không còn chọn lựa
- Cô ta là O. D?

 

- Cô ta đang nằm với tôi.

 

Thôi được, nhẫn nhục chịu đựng,
mang cô ta đến bệnh viện và
gọi cho luật sư.

 

- Nghe tệ thiệt
- Đây không phải là vấn đề của tôi.

 

Anh làm thì anh phải chịu trách nhiệm.

 

Anh đang nói chuyện với tôi
bằng điện thoại cầm tay hả?

 

Tôi không biết anh.
Đây là ai? Đừng đến đây.

 

Tôi gác điện thoại đây.
Prank caller! Prank caller!

 

- Chuyện gì vậy?

 

Anh có mất trí không?

 

- Anh đang nói về viên thuốc chết
tiệt đó qua điện thoại cầm tay
- Lance, giúp tôi.

 

- Anh đã lái xe vào nhà tôi
- Túm lấy chân cô ta.

 

Anh điếc hả? Anh không được
mang con chó cái chết tiệt đó
vào nhà tôi!

 

Con chó cái chết tiệt đó
là vợ của Marsellus Wallace.

 

- Anh biết ông ta là ai không ?
- Vâng.

 

Nếu cô ta chết ngoẻo trên người tôi,
Tôi chỉ là một đống thịt chết tiệt!

 

Tôi bị ép buộc để báo cho anh ta
biết rằng anh đã không giúp đỡ và
để cô ta chết trên bãi cỏ nhà anh.

 

Thôi mà, giúp tôi với.
Đến đón cô ta.

 

- Cục cứt.

 

lance !

 

Tệ thật.

 

Bây giờ là 1:30 sáng chết tiệt rồi đó.

 

Chuyện gì đang xảy ra
ngoài đó vậy?

 

Cô ta là ai?

 

Đến tủ lạnh và lấy viên adrenalin.

 

- Cô ta bị gì vậy?
- Cô ta bị O. D.

 

- Mang cô ta ra khỏi đây
- Mang ý định này đi.

 

- Chó chết! Mày cũng chó chết
- Đồ chó cái chết tiệt.

 

Cứ nói chuyện với cô ta, được chứ?

 

Cô ấy đang cố gắng.
Tôi đi lấy cuốn sách thuốc.

 

Cuốn sách thuốc chết tiệt
của anh dùng để làm gì?

 

Tôi chưa bao giờ phải tiêm
thuốc adrenalin trước đây!

 

Tôi không đi chơi thổi bong bóng đâu.
Bạn tôi có thể lo vụ này!

 

- Lấy kim tiêm!
- Để tôi.

 

- Tôi không bắt anh dừng lại
- Ngừng nói chuyện với tôi.
Bắt đầu nói với cô ấy đi!

 

- Lấy kim tiêm
- Được rồi.

 

Nhanh lên. Chúng ta đang mất cô ấy
- Tôi đang hết sức tìm đây.

 

Anh ấy tìm gì vậy?

 

Tôi không biết. Cuốn sách nào đó
Anh đang tìm gì vậy?

 

- Cuốn sách màu đen về y khoa
- Anh đang tìm gì vậy?

 

Cuốn sách nhỏ của tôi.
Nó giống như cuốn tập
họ thường đưa cho y tá.

 

- Tôi chưa bao giờ trông thấy nó
- Tin tôi đi. Tôi có một cuốn.

 

- Nếu nó quan trọng như vậy
Tại sao không cất kỹ nó?
- Tôi không biết.

 

- Đừng làm phiền tôi nữa
- Trong khi anh đang tìm, cô gái
sắp chết trên thảm rồi đây nè.

 

Anh chẳng bao giờ tìm được thứ
gì trong đống lộn xộn này đâu!

 

- Tôi sẽ giết anh nếu anh
không câm mồm lại!
- Lance, lại đây!

 

- Gì ? Con heo
- Đuổi nó ra hỏi nhà tôi.

 

- Nhanh lên, tiêm cho cô ta đi
- Trong khi tôi đang làm điều này.

 

Anh cởi áo cô ta ra và
tìm vị trí trái tim đi.

 

- Có cần chính xác không?
- Chúng ta sẽ tiêm cho cô ta ngay
trái tim vậy rất cần chính xác.

 

Tôi không biết chính xác
tim cô ấy ở đâu
Tôi nghĩ nó ở ngay đây.

 

- Đúng rồi
- Được rồi, cái tôi cần là cây
viết phù thủy đánh dấu to.

 

- Anh có chưa?
- Cái gì?

 

Cây viết phù thủy
Cây viết phớt!

 

Cây viết chó chết
Chúa ơi.

 

- Nhanh lên nào, nhanh lên
- Quỷ ! Được rồi... Tôi đã sẵn sàng.

 

- Nhanh lên
- Tôi sẽ bảo anh nên làm gì.

 

- Anh sắp sửa tiêm cho cô ta
- Không, anh sẽ tiêm cho cô ta.

 

- Tôi không tiêm được. Tôi chưa
bao giờ làm việc này trước đây
- Tôi cũng chưa bao giờ làm cả!

 

Tôi không làm được!
Anh mang cô ta đến đây
Anh phải tiêm cho cô ta thôi.

 

Tôi mang con chó cái này
đến nhà anh và rồi tôi phải
tiêm cho cô ta.

 

Đưa nó cho tôi
Đưa đây.

 

Thôi được,
cho tôi biết tôi phải làm gì.

 

Ok. Tiêm thẳng mũi thuốc
adrenalin vào tim cô ta.

 

- Nhưng cô ta có áo ngực
Anh phải chọc thủng qua đó.

 

Anh hạ cây kim xuống như
chuẩn bị đâm.

 

- Tôi đâm, tôi đâm cô ta ba lần hả?
- Không một lần thôi.

 

Nhưng đâm qua áo ngực của
cô ấy để vào tim khó quá.

 

Khi anh đâm xong, nhấn từ từ
ống chích xuống để bơm thuốc.

 

- OK. Rồi chuyện gì nữa
- Phần nào tò mò về mình đấy.

 

Không nói đùa đâu
Tôi sắp sửa giết cô ấy phải không?

 

- Cô ta có thể sẽ thoát khỏi
tình trạng này.
- Thôi được , đếm đến ba đi.

 

- Xong chưa, Chuẩn bị
- Một.

 

- Ba.

 

Nếu xong, anh nói cho biết nhé.

 

Nói gì.

 

Cuộc dạo chơi chết tiệt.

 

- Oh.

 

Mia. Mia.

 

Cái gì...

 

Anh đang nghĩ gì ?

 

Nghĩ về việc làm cách nào
để sắp xếp vụ này?

 

Vụ gì ?

 

Tôi có ý kiến là Marsellus còn cả đời.

 

Anh ta không cần biết
chuyện gì đã xảy ra.

 

Anh ta không cần
phải biết vụ việc này.

 

Nếu anh ta biết điều đó.

 

Tôi sẽ gặp rắc rối to
cũng như anh thôi.

 

Tôi nghĩ nghiêm túc đấy.

 

Tôi có thể giữ bí mật
nếu như anh có thể.

 

Bắt tay nào ?

 

lặng yên.

 

Bình tĩnh.

 

Bây giờ mà anh xin lỗi tôi,
sẽ về nhà và lên cơn đau tim.

 

Vincent.

 

Anh có muốn nghe câu chuyện
vui của nhóm FoxForce Five không?

 

Muốn chứ.

 

Tôi nghĩ ngoại trừ tôi vẫn còn
sững người vì cười được.

 

Không, tôi sẽ không cười
vì nó tức cười đâu.

 

Nhưng nếu anh muốn nghe,
tôi sẽ kể.

 

- Tôi không đợi được
- Ok.

 

Có ba quả cà đang đi bộ trên đường.

 

Quả cà cha, quả cà mẹ
và quả cà con.

 

Quả cà con bắt đầu đi tụt lại phía
sau và quả cà cha thật sự tức giận.

 

Quay trở lại và gõ đầu con và nói.

 

Tiến nhanh lên.

 

Ketchup - Nước sốt cà chua.

 

Gặp anh sau nhé.

 

Ồ Paddlefoot, con chó này
thấy ngốc và tức cười quá.

 

Anh ấy nghĩ là giống Totem còn sống.

 

Nó là giống mới của Bắc cực.

 

Giống Totem đó ở đây mãi.

 

- Butch?

 

Một điều nữa và chúng ta sẽ bắt đầu.

 

- Ngừng xem TV một chút coi
- Chuyện gì ?

 

- Anh có khách đặc biệt này
- Đứng lên nào.

 

Ahh có nhớ là khi tôi kể cho
anh nghe về việc cha của
anh chết ở trại POW không?

 

Đây là Đại tá Koons.

 

Anh ta đã ở trại P. O. W cùng cha anh.

 

Chào, chàng trai nhỏ.

 

Con trai, Tôi nghe nhiều về anh.

 

Tôi là người bạn tốt của cha anh.

 

Chúng tôi đã ở Hà Nội bên nhau
giây phút như địa ngục đó...

 

Hơn 5 năm.

 

Hy vọng là ...

 

Anh sẽ không bao giờ
trải qua điều này.

 

Nhưng khi hai người đàn ông
ở trong tình trạng như tôi và
cha anh ...

 

Đang ở với nhau lúc đó.

 

Người này phải có trách nhiệm
với người kia.

 

Nếu là tôi tôi sẽ...

 

Không làm điều đó.

 

Ngay bây giờ Coolidge đang
nói chuyện với con trai tôi Jim.

 

Nhưng hóa ra là tôi đang
nói chuyện với anh.

 

Butch...

 

Tôi có cái này cho anh.

 

Chiếc đồng hồ này...

 

Được mua lần đầu tiên bởi
ông cố tôi trong Thế chiến thứ l.

 

Ông mua nó tại một cửa hàng
tạp hóa nhỏ ở Knoxville, Tennessee.

 

Do một công ty lần đầu tiên
sản xuất đồng hồ đeo tay.

 

lúc đó, người ta chỉ đeo
đồng hồ bỏ túi.

 

Nó được ông Doughboy
Erine Coolidge mua...

 

Vào ngày mà ông chuẩn bị
lên tàu sang Paris.

 

Đây là chiếc đồng hồ lịch sử
của ông cố anh.

 

Và ông đã đeo nó mỗi ngày,
và...

 

Mỗi khi hoàn thành xong nhiệm vụ,
ông về nhà...

 

Cởi đồng hồ ra, để nó lên trên
hộp cà phê cũ và ở mãi đó
cho đến khi...

 

Ông nội của anh, Dane Coolidge
bị gọi nhập ngũ...

 

Tham gia chiến tranh
chống bọn Đức.

 

lúc đó người ta gọi là
Chiến tranh thế giới thứ hai.

 

Ông cố của anh đã đưa cho
ông nội chiếc đồng hồ này
để làm vật may mắn.

 

Không may thay, vận may
của Dane không giống như
cha mình.

 

Dane là một hải quân và bị giết...

 

Cùng toàn bộ thủy thủ đoàn
tại trận đấu ở đảo Wake.

 

Ông nội của anh đang
đối mặt với cái chết.

 

Ông ta biết điều đó.

 

Không có ai nghĩ là có thể
sống sót khi rời khỏi đảo.

 

Vì vậy ba ngày trước khi
quân Nhật chiếm đảo.

 

Ông nội anh nhờ một pháo thủ
trong khâu vận chuyển tên là Winocki.

 

Một người đàn ông mà ông ta
chưa bao giờ gặp trong cuộc đời.

 

Giao hộ cho con trai còn bé của mình.

 

Mà ông chưa hề biết
mặt chiếc đồng hồ vàng.

 

Ba ngày sau, ông nội của anh
mất thế nhưng Winocki đã
giữ lời hứa.

 

Khi chiến tranh chấm dứt,
ông ta ghé thăm bà nội anh.

 

Và giao cho đứa bé - Cha của
anh chiếc đồng hồ vàng.

 

Nó đây.

 

Cha của anh đang đeo nó trên
tay khi ông bị bắn rơi tại Hà Nội.

 

Ông bị bắt và bị bỏ tù.

 

Ông biết nếu bọn da vàng
nhìn thấy chiếc đồng hồ này.

 

Nó sẽ bị tịch thu vào công quỹ.

 

Ông muốn anh được thừa kế
chiếc đồng hồ này.

 

Ông sẽ chịu chết nếu bất cứ kẻ nào
đặt bàn tay vàng bẩn thỉu lên chiếc
đồng hồ này- Vật thừa kế của anh.

 

Vì vậy ông đã dấu nó
vào một chỗ.

 

5 năm sau, ông đeo chiếc
đồng hồ này lại.

 

Và rồi ông mất vì bệnh kiết lỵ.
Ông đã đưa cho tôi chiếc
đồng hồ này.

 

Tôi đã dấu cái vật bằng
thép này được hai năm.

 

Và rồi...

 

7 năm sau
tôi được thả về nhà ...

 

Và bây giờ...

 

Con trai ạ
Ta giao nó cho con.

 

Đã đến lúc, Butch.

 

Trong trận đấu hạng nặng.

 

Ở góc phải, mặc quần short xanh.

 

Cân nặng 210 pounds.

 

Floyd Ray Wilson!

 

Chính thức đấy.

 

- Wilson chết rồi
- Thôi được Dan phải là người
cùng huyết thống gần nhất.

 

im lặng, đây là cuộc đấu tàn khốc
nhất mà thành phố này được xem.

 

Coolidge đã ra khỏi đó nhanh
hơn là tôi từng được thấy tay
võ sĩ vẻ vang rời cuộc chơi.

 

- Anh nghĩ là anh ấy biết Wison chết rồi?
- Tôi đoán là biết.

 

Tôi có thể thấy sự điên cuồng
trong mắt anh ta cho thấy anh
ta nhận biết mình đang làm gì.

 

- Tôi nghĩ bất kỳ gã nào cũng
rời cuộc chơi nhanh như vậy
- Anh có cảm thấy bi kịch này không?

 

Nó sẽ ảnh hưởng đến thế giới
đấm box phải không?

 

Một bi kịch như vậy không thể
làm được gì nhưng có thể làm
lung lay thế giới ngầm của đấm box.

 

Điều này quan trọng hết sức
trong suốt tuần lễ buồn tẻ
sắp đến. Cặp mắt của W. B. A...

 

Anh biết là tôi không ...

 

- Marsellus
- Không phải, tôi không làm điều đó.

 

Tôi không làm điều đó.

 

- Anh thế nào?
- Tốt.

 

Tôi chưa bao giờ cám ơn
anh về bữa cơm tối.

 

- Anh nhận được gì ?
- Ông ta đã giữ chỗ.

 

- Huấn luyện viên của anh ta hả?
- Anh ta nói anh ta không biết gì.
Tôi tin hắn.

 

- Tôi nghĩ Butch ngạc nhiên trò
cười của anh ta cũng như tôi
- Không, chúng tôi không muốn suy nghĩ.

 

Chúng tôi muốn biết. Mang anh
ta đến cũi chó và sic cho chúng
thanh toán vấn đề của hắn.

 

Chúng ta sẽ có được cái việc
chết tiệt mà hắn biết hoặc không.

 

Butch , tìm đi
Anh muốn nó được làm thế nào?

 

Tôi chuẩn bị lùng sục trái đất
này vì thằng chết mẹ đó.

 

Nếu Butch đến Đông dương,
tôi muốn một thằng da đen
giấu trong chén cơm.

 

Chuẩn bị.

 

Tôi sẽ lo việc đó cho.

 

Tôi sẽ lo việc đó cho.

 

Thưa ngài.

 

- Thưa ngài
- Cái gì?

 

Ngài đã ở trong trận đấu đó,
trận đấu trên radio.

 

- Ngài là người đấu võ hả?
- Cái gì làm anh nghĩ như vậy ?

 

Không. Tiếp đi.

 

Ngài là ông ấy.

 

Tôi biết ngài là ông ấy.

 

Cho tôi biết ngài là ông ấy phải không?

 

Tôi là ông ấy.

 

Ngài đã giết những tay đấu khác.

 

Ông ta chết rồi à?

 

Đài phát thanh nói là ông ấy đã chết.

 

Xin lỗi vì điều đó, Floyd...

 

Cảm giác như thế nào?

 

Cảm giác như thế nào?

 

Giết người.

 

Đánh người ta đến chết
bằng tay không.

 

Anh là ai, người lập dị hả?

 

Không.

 

Đó là vấn đề tôi quan tâm nhiều.

 

Anh là người đầu tiên tôi từng thấy giết người.

 

Vậy thì sao?

 

Cảm giác như thế nào khi giết người ?
- What does it feel like to kill a man ?

 

Kể cho tôi nghe đi.

 

Cho tôi điếu thuốc,
lại đây tôi sẽ kể cho nghe.

 

Vì vậy, Esmarelda...

 

Villa Lobos là người Mexico phải không?

 

Tên gọi là tiếng Tây Ban nha
nhưng tôi là người Colombia.

 

- Đó là việc anh có ở đây
- Cám ơn.

 

Tên anh là gì?

 

Butch.

 

Butch.

 

- Có nghĩa là gì? Tôi là người Mỹ
- Tên chúng tôi chả có nghĩa gì cả.

 

Vì thế, lưu vong trong
một thời gian dài.

 

Esmarelda.

 

Anh muốn biết gì ?

 

- Tôi muốn biết cảm giác
như thế nào khi giết người
- Tôi không thể nói được.

 

Sẽ không biết hắn chết cho đến
khi anh bảo tôi là hắn chết rồi.

 

Bây giờ tôi biết anh ta chết,
anh biết tôi cảm thấy gì không?

 

Tôi không cảm thấy buồn chút nào.

 

Cái chết tiệt nào tôi
đã kể cho anh nghe vậy?

 

Ngay khi ...

 

Tôi biết, tôi biết. Không thể tin được.

 

Ê Scotty, nếu anh ta là một
võ sĩ giỏi, anh ta vẫn còn sống.

 

Nếu anh ta không bao giờ
mang găng tay.

 

Cái mà anh ta không bao giờ
nên làm tại chỗ chết tiệt này,
anh ta vẫn còn sống.

 

Vâng, Ai cho cái chết tiệt đó?
Nó đã qua rồi.

 

Thôi đủ rồi về gã tội nghiệp
không may mắn đó, ông Floyd.

 

Hãy nói về tên giàu có
và may mắn Butch đi.

 

Có bao nhiêu trận cá cược
anh đang tham gia?

 

Tất cả là 8.
Bao lâu thâu lại?

 

Trước tối mai? Không, tôi hiểu.

 

Có vài người bên cạnh.
Mẹ kiếp, Scotty, đó là tin hay.

 

That is great news, man.

 

Vâng. Mm- Hmm. Không, tôi và
Fabienne sẽ rời khỏi vào buổi sáng.

 

Chắc chắn chúng ta có
hai ngày để đi xuống Knoxville.

 

OK, người anh em.

 

Anh nói đúng.

 

Anh nói đúng.

 

Được, Scotty, lần sau
tôi gặp anh tại Tennessee.

 

Bình tĩnh, người anh em.

 

45. 60 dollars.

 

Và, uh.

 

Đây là một vài thứ cho
kết quả của sự cố gắng.

 

Bây giờ, nếu có ai hỏi anh
về tiền xe của anh tối nay,
Anh sẽ nói sao?

 

Sự thật.

 

Ba bộ cánh đẹp,
rượu mừng Mêhicô.

 

Bonsoir,
Esmarelda Villa Lobos.

 

Buenas Noches, Butch.

 

Kinh quá.

 

Giữ đèn tắt.

 

- Sugar Pop có tốt hơn không?
- Vâng.

 

Một ngày làm việc căng thẳng?

 

Thật căng thẳng.

 

Được một cuộc tranh luận.

 

Cô bé tội nghiệp.

 

Anh có thể kiếm tiền không?

 

Em biết gì?
Anh nghĩ đến chuyện sắp sửa đi tắm.

 

- Em rất hôi hám như con chó đằng kia.
- Anh cũng như em.

 

Để anh cởi cái áo này ra.

 

- Em nhìn em trong gương.
- Uh- Huh.

 

Em muốn có bụng.

 

Em nhìn em trong gương
và em muốn có bụng?

 

Có bụng.
Một cái bụng phệ.

 

Bụng phệ thì rất sexy.

 

Tốt, em nên vui sướng đi.

 

Vì em đã có một.

 

Câm miệng, anh béo.
Em đâu có bụng.

 

Em có một tí rốn thôi,
giống như Madonna khi
cô ta hát bài Lucky Star.

 

Nó không giống như thế.

 

Anh không biết có gì khác
giữa cái bụng phệ và cái rốn.

 

Sự khác biệt rất to lớn.

 

Em có thích nếu em có bụng phệ ?

 

Không.

 

Bụng phệ là của đàn ông,
trông như đần độn hoặc
giống con khỉ đột.

 

Nhưng ở đàn bà có bụng phệ
trông rất sexy.

 

Anh nghỉ ngơi bình thường...
Thì tất cả sẽ bình thường.

 

Nhưng nói về lớn, thì chỉ có
bụng phệ thôi.

 

Nếu em có bụng, em sẽ
mặc áo T- Shirt, hai sizes quá nhỏ...

 

làm nổi bật nó lên.

 

Anh nghĩ đàn ông sẽ tìm
thứ hấp dẫn đó?

 

Em mặc kệ đàn ông tìm thứ đó.

 

Không may cái chúng ta tìm
mang lại niềm vui cho đôi mắt...

 

Thì ít khi giống vậy.

 

Nếu em có bụng,
anh sẽ đấm vào nó.

 

- Anh đấm vào bụng em?
- Đấm ngay bụng.

 

Ohh ! Em sẽ bóp chết anh!

 

- Em sẽ ném thẳng vào mặt anh
cho đến khi anh không thở được!

 

- Em sẽ làm thế à?
- Vâng.

 

- Em hứa chứ?
- Vâng.

 

- Mmm.
- Mmm.

 

Oh.

 

Em làm mọi thứ chứ?

 

- Vâng, em làm.
- Một việc tốt.

 

làm mọi thứ theo kế hoạch?

 

- Em không nghe ... Ow !

 

Em không nghe radio à?

 

Em không bao giờ nghe.
Có phải anh là người chiến thắng?

 

Anh thắng, Được.

 

- Anh vẫn chưa làm việc à?
- Vâng.

 

Vậy mọi việc làm của
anh đều chấm dứt.

 

Chúng ta chưa hết việc đâu,
em yêu.

 

Chúng ta có nhiều nguy hiểm,
phải vậy không?

 

Nếu họ tìm thấy chúng ta,
họ sẽ giết chúng ta, phải không?

 

Nhưng họ sẽ không tìm thấy
chúng ta, thì sao?

 

Anh có còn muốn em
đi với anh không ?

 

Em không muốn là một gánh nặng
hoặc hay quấy rầy anh. Đó là...

 

Nói đi.

 

- Fabienne.

 

Anh muốn em đi cùng anh.

 

- Mãi mãi à?
- Luôn luôn và mãi mãi.

 

Anh có yêu em không?

 

Rất, rất nhiều.

 

- Anh.
- Sao?

 

Anh sẽ nói gì cho em vui đây?

 

Em sẽ hôn anh chứ?

 

Nhưng anh hôn trước đi.

 

- Được thôi.
- Được.

 

Em vui quá.

 

Mon amour.
L'aventure commence.

 

Anh nghĩ anh bị nứt xương sườn.

 

- Nói cho em vui phải không?
- Không, Retard .

 

- Đừng gọi em là Retard
- Tên anh là Fabby.

 

- Tên anh là Fabienne !
- Đừng nói nữa.

 

- Đừng nói nữa mà!
- Tên anh là Fabi...

 

Câm miệng lại đi! Em ghét cái
giọng Mông cổ đó quá.

 

Được rồi, được rồi.
Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi.

 

- Anh lấy nó lại.

 

lấy giùm anh cái khăn tắm
được không, cánh hoa Tulip?

 

- Ồ, em thích như thế.
Em thích được gọi là hoa Tulip.

 

Tulip thì tốt hơn Mông cổ nhiều.

 

Anh không gọi em là Mông cổ nữa.
Anh gọi em là Retard.

 

Và anh nắm trở lại.

 

- Butch ?

 

Vâng, bánh nướng chanh?

 

- Chúng ta sẽ đi đâu?
- Chưa biết.

 

Bất cứ nơi nào em muốn.

 

Chúng ta sắp có nhiều tiền
từ chuyện này.

 

Nhưng nó sẽ không phải là loại tiền...

 

Mà chúng ta có thể mãi mãi
sống như thế này.

 

Anh đang nghĩ chúng ta
có thể đi đến South Pacific.

 

loại tiền chúng ta sắp có sẽ
đưa chúng ta xuống đó.

 

- Nếu ta muốn,
chúng ta có thể sống ở Bora Bora?
- Được không.

 

Và nếu sau lúc đó em không mọi được,
chúng ta có thể đến một nơi khác.

 

Có thể là Tahiti, Mexico.

 

Nhưng em không nói được
tiếng Tây Ban Nha.

 

Được, ngay cả khi em không
nói được tiếng Bora- Boran.

 

Hơn nữa, Mêhicô thì dễ dàng.

 

- ? Donde esta el zapateria ?
- Có nghĩa là gì?

 

Tiệm giày ở đâu?

 

- ? Donde esta
- Nhổ ra đi.

 

- ? Donde esta el zapateria ?
- Phát âm quá chuẩn.

 

- Mmm.

 

Em mãi là thiên thần nhỏ bé của anh.

 

- ? Que hora es ?
- ? Que hora es ?

 

- Mấy giờ rồi?
- Mấy giờ rồi?

 

Đến giờ đi ngủ.

 

Giấc mơ ngọt ngào.

 

Anh yêu?

 

Không sao cả.

 

Aah !

 

Merde ! Anh làm em giật mình.
Anh gặp ác mộng à?

 

- Em đang xem gì vậy?
- Một phim về xe mô- Tô.

 

Em không nhớ tên.

 

- Em đang xem à?
- Vâng.

 

Đó là một buổi sáng của chiến tranh.

 

- Về chuyện gì?
- Sao anh biết được?
Em đang xem nó mà.

 

- Không, khờ quá,
Em hỏi về giấc mơ của anh kìa?
- Anh không biết.

 

Anh không nhớ.

 

Thật sự là không khi nào anh
nhớ về giấc mơ của anh.

 

Nào, hãy nhìn người đàn ông
cộc cằn vào buổi sáng.

 

Sao anh không thức dậy để
chúng ta sẽ ăn điểm tâm.

 

Hôn cái nữa, anh sẽ dậy liền.

 

- Hài lòng chưa?
- Chưa.

 

- Dậy đi, khúc xương lười biếng!
- Ohh !

 

- Ohh. Chúa ơi.

 

- Mấy giờ rồi?
- Gần 9:00 sáng.

 

- Mấy giờ tàu đến?
- 11:00.

 

- Anh biết em sẽ cho anh
điểm tâm thứ gì không?
- Bánh nướng chanh phải không?

 

Em sẽ đặt một cái bánh lớn...

 

Với mật ong.

 

Trứng và 5 cái xúc xích.

 

Có gì để uống không?

 

Wow, trông dễ thương quá.

 

Uống... Một ly nước cam lớn...

 

Và một tách cà phê đen.

 

- Sau đó, em sẽ ăn một miếng bánh.
- Điểm tâm bằng bánh à?

 

- Lúc nào ăn bánh cũng tốt cả.

 

Bánh trứng cá cùng với bánh kếp.

 

Bên trên là một lớp phô-mai mỏng.

 

Đồng hồ của anh đâu rồi?

 

Ở đằng kia.

 

- Không có.
- Anh thấy không?

 

Không thấy. Em nghĩ cái quái gì
khi anh đang tìm nó?

 

Em chắc nó ở đó không?

 

Vâng.
Ở ngăn kéo bàn bên cạnh giường.

 

- Trên con Kangaroo nhỏ phải không?
- Đúng rồi.

 

Bây giờ nó không có ở đây.

 

- Nó ở đó mà.

 

Chắc chắn là có, nhưng bây giờ
nó không có ở đây!
Vậy là nó ở đâu?

 

Fabienne, cái đồng hồ khốn kiếp
của cha anh ở đâu?

 

Em có suy nghĩ gì khi ông ta
cho anh cái đồng hồ đó?

 

Anh không có thời gian đi đến đó,
nhưng ông ta đã đi qua nhiều lần.

 

Em có thể đốt sạch các thứ khác,
nhưng anh nhắc cho em rõ là em
không được quên cái đồng hồ đó.

 

Suy nghĩ đi.

 

- Em có lấy không?
- Em tin như thế.

 

Em tin như thế ? Nghĩa là gì?
Em có lấy hay là không lấy.

 

Em có lấy.

 

Em chắc chứ?

 

Không.

 

Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp!

 

Chó chết!
Đồ khốn...

 

Em có biết em ngu
như thế nào không?

 

Không!

 

Đó không phải lỗi của em.

 

Em bỏ nó lại trong căn hộ.

 

Nếu em bỏ nó lại trong căn hộ,
đó không phải lỗi của em.

 

Anh có em ở đây và...

 

Anh nhắc cho em nhớ.

 

Nhưng anh không cần biết bằng
cách nào em phải trả cho anh.

 

Nếu anh có được điều gì về
cái đồng hồ, anh sẽ nói chuyện
với em về nó.

 

Em không có suy nghĩ.

 

Phải vậy không?

 

Em xin lỗi.

 

Đừng như vậy. Anh không thể
dùng điểm tâm với em.

 

Tại sao như vậy?

 

Bởi vì anh cần phải về để lấy đồng hồ.

 

Bọn chúng sẽ không
trông thấy anh ở đó chứ?

 

Có thể vậy.
Anh sẽ tìm cho ra.

 

Nếu bọn chúng ở đó, anh không
nghĩ là anh có thể lấy được.

 

lúc đó anh sẽ chia ra.

 

Em đã thấy đồng hồ của anh.
Em nghĩ em đã mang nó.
Cho em xin lỗi.

 

Tiền đây. Ra ngoài mà mua bánh.

 

Chúc ngon miệng.

 

Anh sẽ lấy xe honda của em
và anh sẽ trở về trước khi
em có thể nói Bánh đây .

 

Bánh nướng.

 

Có thể không nhanh lắm đâu.

 

- Nhưng phải nhanh. Được không?
- Được.

 

- Bye.
- Bye.

 

Khốn kiếp! Mọi thứ đều khốn kiếp
cô ta có thể quên.

 

Cô ta quên đồng hồ của cha tôi!

 

Tôi nhắc cho cô ấy rõ...

 

Bàn cạnh giường, trên con kangaroo.

 

Tôi nói là : Đừng quên
đồng hồ của cha tôi.

 

Ghé thăm Jackrabbit Slim
là gần nhất...

 

i El burro !

 

Trông có vẻ êm rồi.

 

( lf l were walkin
in your shoes ).

 

( Countin flowers on the wall
That dọn 't bother me at all ).

 

( Playin solitaire ' till dawn
with a deck of fifty- One ).

 

Đó là cách anh đập được chúng.

 

- ( Smokin cigarettes and
watchin Captain Kangaroo )
- Chúng đánh giá mình thấp quá.

 

( Now dọn 't tell me ).

 

( Countin flowers on the wall ).

 

( That dọn 't bother me at all ).

 

( Playin solitaire 'til dawn
with a deck of fifty- One ).

 

( Smokin cigarettes
and watchin Captain Kangaroo ).

 

( Now dọn 't tell me ).

 

( l've nothin to do ).

 

( lt' good to see you
l must go ).

 

( l know l look a fright ).

 

- ( Anyway my eyes )
- Chó chết.

 

- ( Are not accustomed... )
- Uhh !

 

- Bạn có nghĩ anh ta chết rồi không?
- Anh ta chết rồi.

 

- Ồ, lạy Chúa.
- Anh ta chết rồi.

 

Nếu anh muốn thưa ra tòa,
tôi rất vui khi giúp anh. Gã kia
là một tên điên say rượu.

 

Hắn tông vào anh, sau đó
hắn đụng vào chiếc xe kia.

 

- Ai?
- Chính hắn.

 

Khốn kiếp.

 

- Ohh!

 

- Aaaah! Tao bắn mày!

 

- Sally! Sally!

 

- Aaah!

 

Chó chết!

 

- Tôi có thể giúp gì cho anh?
- Câm mồm.

 

Đợi một phút thôi!

 

Anh làm cái quái gì thế?

 

- Lại đây, thằng khốn!

 

- Mày thấy đau không hả?

 

Nhìn đi, đó là sự hãnh diện cho mày?

 

Mày cần phải đánh lại chứ!
Huh ?

 

- Tốt hơn là mày giết tao đi...
- Được, có người sẽ bị giết.

 

Có người sẽ được nổ tung đầu ra...

 

- Đứng yên đó, thằng trời đánh.

 

- Đây không phải là việc của mày.
- Tao làm việc của tao.

 

- Buông vũ khí xuống.
- Anh không hiểu đâu.

 

Bỏ súng xuống.

 

( lt' time ).

 

- ( To find love )
- Lấy chân ra khỏi người hắn.

 

- Đặt tay ra sau đầu.

 

lại gần quầy ngay bây giờ.

 

- Thằng chó chết này muốn...

 

Giết tôi.

 

Câm miệng.
Lại đây. Nhanh lên.

 

( lf love ).

 

( ls shelter ).

 

Zed. Maynard.

 

Vâng, con nhện vừa bắt
được hai con ruồi.

 

( Whoa, my angel ).

 

( Down to you ).

 

( Down to you ).

 

Không ai được giết ai ở đây...

 

- Trừ tao và Zed.

 

Đó là Zed.

 

- Tôi nghĩ là anh đợi tôi
- Đúng vậy.

 

làm thế nào họ đến đây?

 

Họ đánh với nhau và đến đây.

 

Anh ta sắp bắn người này.

 

Đúng không?
Mày sắp sửa bắn nó phải không?

 

Huh ?

 

Này, Grace có ở đây không?

 

- Vâng. Hôm nay là thứ Ba phải không?
- Không phải, hôm nay thứ Năm.

 

- Cô ta chắc ổn.
- Mmm.

 

Tốt, mang Gimp ra đây.

 

Tôi nghĩ là Gimp ngủ rồi.

 

Tôi đoán là anh sẽ đánh thức
hắn ngay bây giờ?

 

Kéo lên.

 

Ngồi xuống.

 

Anh muốn ai trước?

 

- Tôi không chắc lắm.

 

Eenie- Meenie- Minie- Mo.

 

Bắt một thằng da đen...

 

Bằng ngón chân của anh ta.

 

Nếu hắn la, để hắn đi.

 

Eenie- Meenie- Minie- Mo.

 

Mẹ tôi đã nói...

 

Phải chọn một người hoàn toàn.

 

Và ... Anh ... Là ...

 

Nó.

 

- Tao đoán là mày.
- Mẹ mày!

 

- Shh.

 

- Anh muốn làm nó ở đây?
- Không, đưa nó qua phòng Russell.

 

Âm thanh tốt cho tôi.

 

Mày coi chừng nó.

 

Vâng!

 

Đi ngay! Nhanh lên, thằng khốn!

 

- Thằng chó chết!
Aaah !

 

- Nhanh lên! Vâng!

 

- Vâng!

 

- Ohh!
- Yeah!

 

- Yeah! Yeah!

 

Yeee!
Yeeee- Hah!

 

Yeah!

 

Nhanh lên!
Ngồi xuống đó!

 

Aaah!
Làm đi! Yeah!

 

Yeah! Yeah!

 

- Câm miệng lại!

 

Thằng khốn!

 

Nhanh lên!

 

- Đồ chó chết.

 

Aaaaah!

 

- Aaaaah!

 

Mày muốn cây súng đó,
phải không Zed ?

 

Huh?

 

Bước tới và nhặt nó lên.

 

Bước tới trước. Nhặt nó lên.

 

Nhanh lên.

 

Tao muốn mày nhặt nó lên, Zed.

 

- Bước sang một bên.

 

Khốn kiếp!

 

- Anh ổn chứ?

 

Không, chàng trai ạ.

 

Tôi không khỏe lắm đâu.

 

- Bây giờ thì sao?

 

Bây giờ thì sao à?

 

- Let me tell you what now.

 

Tôi sẽ gọi cho cặp này...

 

Đến là việc ở đây...

 

Với hai cái kìm và một cái đèn hàn.

 

Có nghe tôi nói không?

 

Tôi sẽ không đi với anh đâu!

 

Tôi sắp đặt cái đồ cổ này
vào trong cái đầu ngốc của anh.

 

Tôi muốn nói quan hệ giữa
tôi và anh ngay lúc này.

 

Ồ, Cái gì ngay lúc này.

 

- Tôi muốn nói với anh là
có gì giữa tôi và anh.

 

Không có gì cả.

 

Có chứ.

 

Vì thế, ta có bình tĩnh không?

 

Vâng, Chúng ta bình tĩnh.

 

- Cả hai à.

 

Đừng nói với ai chuyện này.

 

Về chuyện giữa tôi, anh...

 

Và ông Soon- To- Be- Livin
The- Rest- Of- His- Short- Ass-
Life- Ln- Agonizing- Pain ...

 

Người phạm tội hãm hiếp ở đây.

 

Đó không phải là việc của ai khác.

 

Hai là :

 

Anh phải rời khỏi thị trấn này
ngay lập tức.

 

Và khi anh đã đi.

 

Hoãn lại.

 

- hoặc anh phải đi.

 

Anh sẽ mất mọi quyền lợi.

 

Giải quyết.

 

Đem cái đầu lừa của anh ra khỏi đây.

 

Ồ, tệ thật.

 

Fabienne!

 

Fabienne!

 

Fabienne !
Đi nào, em yêu.

 

- Nhanh lên.
Ta cần phải đi ngay bây giờ.
- Em lo quá.

 

- Cái gì trong túi chúng ta?
- Cái túi khốn kiếp; nếu chúng ta không
tách ra ngay bây giờ, ta sẽ trễ tàu.

 

- Em ở dưới nhà.
- Mọi việc đều ổ phải không?

 

- Nhanh lên! Đừng nói lúc này!
- Có phải chúng ta đang bị nguy hiểm?

 

Nhanh lên, em yêu!

 

Anh lấy xe này ở đâu vậy?

 

- Nó không phải là xe máy, em yêu.
Mà là trực thăng. Đi nào.
- Xe honda của em bị sao rồi?

 

Anh xin lỗi, em yêu,
Anh bị đụng xe.
Em sẽ đi ngay bây giờ chứ, please ?

 

Nhanh lên. Đi nào,
đi nào, đi nào.

 

- Anh bị thương à?
- Không, không, Có lẽ anh bị bể mũi.
Không quan trọng đâu.

 

Nhanh lên. Lên xe đi.
Em yêu, đi nào, chúng ta...

 

Em yêu, ta cần phải đi thôi!
Lên xe đi!

 

- Ồ, em yêu, anh xin lỗi.
Lại đây, lại đây.

 

Anh xin lỗi. Mmm.

 

- Anh xin lỗi
- Anh đi lâu quá, em bắt
đầu cảm thấy mệt mỏi.

 

Anh không hiểu em lo gì.
Mọi việc đều ổn mà.

 

- Em điểm tâm thế nào?
- Ngon lắm.

 

Em có mua được bánh không?

 

Họ không có loại đó; nên em mua
sữa. Anh có chắc là anh ổn chứ?

 

Từ khi xa em đến giờ ,
không nghi ngờ gì cả.

 

Một ngày cô đơn trong đời...
Anh sẽ kể cho em nghe tất cả.

 

Ta cần phải đi. Nhanh lên.

 

Anh ơi, chiếc xe này của ai vậy?

 

- Nó là chiếc trực thăng, em yêu.
- Vậy trực thăng này của ai?

 

- Của Zed.
- Zed là ai?

 

Zed chết rồi, em yêu.
Hắn đã chết.

 

Anh làm phải không!

 

Anh thử thịt hắn,
và Marsellus Wallace
không thích như thế...

 

Vì không có người nào
ngoại trừ Mrs. Wallace.

 

- Ồ, Chúa ơi, làm ơn. Em không muốn chết.
- Anh đọc Kinh thánh hả, Brett?

 

- Vâng!
- Tốt, Có lối đi này
Em nhớ mà.

 

Sorta thích hợp với cơ hội này.

 

Ezekiel 25:17.

 

Hướng đi của người ngay thẳng
là ngổn ngang vây quanh...

 

Với sự bất công của tính ích kỷ...

 

- Và sự tàn bạo của những kẻ xấu.

 

Thần thánh là những người
có lòng nhân đức.

 

Chăm nom sức khỏe, vượt qua
thung lũng của bóng tối.

 

Cho ông ta là sự thật...

 

Và những người tìm ra
những đứa trẻ đã mất.

 

Và sẽ đánh đập ngươi
với sự báo thù vĩ đại...

 

Và sự tức giận mãnh liệt...

 

Những người này đã thử dùng
chất độc và hãm hại anh em tôi.

 

Và các anh sẽ biết
Tên tôi là Ngài...

 

Khi tôi sắp xếp việc báo thù của tôi.

 

Chết tiệt.
Ồ, khốn kiếp.

 

- Có phải ông ta là bạn anh?
- Ồ, đồ chết bầm.

 

Hmm ? Oh.
Vincent, Marvin. Marvin, Vincent.

 

- Tốt hơn hết là bảo anh ta câm miệng.
Anh ta làm tôi điên đầu.
- Chết tiệt.

 

Marvin. Marvin !
Tôi sẽ đập nó nếu tôi là anh.

 

- Chết này, thằng khốn!

 

Tại sao không nói cho chúng tôi
biết có người trong phòng tắm?

 

Anh nhầm rồi?
Anh quên là có người ở đó...

 

Với bàn tay đáng nguyền rủa?

 

Anh có thấy cỡ súng mà hắn bắn
vào chúng tôi? Quá lớn so với anh ta.

 

Chúng ta sẽ chết.

 

Tôi biết.
Chúng ta thật may mắn.

 

Không, không, không, không.
Đó không phải là may mắn.

 

- Vâng, có thể chứ.
- Đây là sự can thiệp tuyệt vời.

 

ANh biết sự can thiệp
tuyệt vời là gì không?

 

Tôi cũng nghĩ như vậy.

 

Điều đó có nghĩa là Chúa đã xuống
từ thiên đường và ngăn các viên đạn.

 

Đúng vậy.
Điều đó thật chính xác.

 

Chúa đã đi xuống từ
thiên đàng để ngăn cản những
viên đạn quái quỷ.

 

Tôi nghĩ đó là thời gian để
chúng ra rời khỏi đây, Jules.

 

Đừng làm thế.
Đừng để tai họa đó xảy ra!

 

- Những gì vừa xảy ra ở đây
là những điều huyền diệu !
- Chill. Chuyện quái đó đã xảy ra.

 

Không đúng! Sai rồi.
Chuyện đó không hề
vừa xảy ra .

 

Anh có muốn tiếp tục tranh
luận về thần học trong xe...

 

Hoặc trong nhà giam với cảnh sát?

 

Chúng ta nên chết đi,
anh bạn ạ!

 

Chuyện gì xảy ra ở đây là
những điều huyền diệu và
tôi muốn anh chấp nhận nó!

 

Được rồi, đó là điều huyền diệu.
Chúng ta có thể đi ngay bây giờ không?

 

Đi nào, chàng trai da màu!
Nhanh lên! Tệ thật.

 

Anh có bao giờ xem
chương trình của cảnh sát chưa?

 

Tôi xem có một lần,
và có vài cớm ở đó.

 

Và hắn đã nói về cuộc đấu
súng ở hành lang với gã này,
đúng không?

 

Anh ta vừa tháo đạn ra và
không có chuyện gì xảy ra.
Anh ta không bắn trúng ai.

 

Được? Đó là chuyện
anh ta và gã này.

 

Theo ý tôi, anh biết không, nó
hay thay đổi nhưng không xảy ra.

 

Anh muốn chơi với người mù,
anh phải đi với sự chăm sóc,
nhưng với tôi, mắt tôi còn sáng.

 

- Điều đó có nghĩa là quái gì?
- Có nghĩa là chuyện đó
dành cho tôi.

 

Từ đây, anh có thể suy nghĩ
về tinh thần của mình.

 

- Lạy chúa. Đồ chết tiệt.
- Đừng nguyền rủa nữa.

 

- Tôi đã bảo, đừng làm như thế!
- Này, tại sao anh có hành động
lập dị với chúng tôi?

 

Xem này, tôi đang nói về Marsellus
hôm nay... Tôi đã trải qua.

 

- Sao anh không nói với anh ta
là tại sao thời gian như vậy?
- Đừng lo, tôi sẽ nói.

 

- Và tôi cá với anh 10, 000 dollars là
anh ta cười cái ngốc của anh ta.
- Tôi quan tâm nếu anh ta làm.

 

Marvin, Anh làm gì với
tất cả chuyện này?

 

Thậm chí tôi không có ý kiến.

 

Anh cần phải có ý kiến. Anh nghĩ rằng
Chúa đã xuống giúp... - .

 

- Với mọi chuyện quái quỷ
đang xảy ra à?

 

- Aw, tệ thật!
- Aw!

 

- Này, tôi bắn vào mặt Marvin.
- Tại sao anh làm như thế?

 

Tôi chẳng nghĩ gì hết.
Chẳng qua là một tai nạn.

 

- Tôi thấy vài cái điên khùng trong
thời giờ của tôi, nhưng chuyện này...
- Thật ớn lạnh!

 

Đó là một tai nạn. Chúng tôi
chắc chắn đã xem xét kỹ lưỡng
cú va chạm hoặc một điều gì đó.

 

Chiếc xe chẳng có sự va chạm nào.

 

Tôi không nghĩ đã bắn vào một
thằng con hoang. Súng đã nổ.

 

Hãy nhìn vào tình trạng hỗn độn này!
Chúng tôi trên đường phố giữa ban ngày!

 

- Tôi không tin chuyện đó!
- Phải tin chứ, đồ khốn!

 

Chúng ta cần phải đưa chiếc xe
này ra khỏi đường. Cảnh sát cho
rằng như là một chiếc xe tắm máu.

 

- Đưa nó đến nơi thuận tiện, thế thôi!
- Đây là Valley, Vincent.

 

Marsellus cho rằng không có
chỗ nào thuận tiện ở Valley.

 

- Tốt, Jules, Đây không phải
là thị trấn của tôi!
- Tệ thật!

 

- Anh đang làm gì vậy?
- Đang gọi cho đồng sự
của tôi ở Toluca Lake.

 

- Toluca Lake là ở đâu?
- Qua ngọn đồi này,
gần Burbank Studios.

 

Nếu Jimmie không có nhà,
Tôi không biết chúng ta sẽ làm gì.

 

Vì tôi không có
đồng sự nào khác ở 818.

 

Jimmie, anh đang làm cách nào vậy?
Jules đây. Hãy nghe cho kỹ.

 

Tôi và anh em đang ở ngoài xe,
và chúng ta cần phải đưa nó
ra khỏi đường ngay tức khắc.

 

Tôi cần sử dụng nhà xe
của anh trong hai giờ.

 

Chúng ta cần phải thực sự khéo léo
với tình hình hiện tại của Jimmie.

 

Anh ta nhận thấy tức thì từ lúc
chúng ta bị hất ra khỏi cửa.

 

- Nếu anh ta như vậy, ta phải làm gì?
- Chúng ta không rời khỏi chỗ
cho đến khi chúng ta gọi được.

 

Nhưng tôi không muốn nó tìm
chuyện đó... Jimmie là bạn.

 

Anh đừng vào nhà bạn anh
và nói với anh ta chuyện gì.

 

Chỉ nói với anh ta là
không bị lừa gạt.

 

Anh ta phần nào đã bay bổng trở
về đó khi anh ta nhìn thấy Marvin.

 

Hãy đặt chính anh vào vị trí của hắn
Lúc 8:00 sáng, anh ta vừa thức dậy.

 

Anh ta không chờ đợi chuyện này.

 

Chúng ta cần phải nhớ chỗ này
Ai đang làm, ai giúp đỡ.

 

Nếu đồng ý có nghĩa là
tôi cần phải nắm lấy, anh ta
có thể chịu đựng chuyện đó.

 

- Chết tiệt, anh vừa làm gì
với khăn tắm của anh ta?
- Tôi lau tay của tôi!

 

- Anh phải giặt nó trước tiên!
- Anh xem tôi giặt đây.

 

- Tôi thấy anh chỉ nhúng nước thôi.
- Tôi đã giặt rồi.
Chuyện quái này thật khó thoát ra.

 

Có lẽ nếu anh ta có Lava
Tôi có thể làm việc này tốt hơn.

 

Tôi đã sử dụng xà- Bông anh làm.

 

Và khi tôi giặt xong, cái khăn
sẽ giống như cái váy lót.

 

Nếu anh ta đến đây và
thấy khăn như vậy thì sao?

 

Nó trông giống như
sắp sửa trùm lên đầu!

 

Nhìn đây, tôi không đe dọa anh
hoặc không gì cả, đúng không?

 

Anh biết tôi tôn trọng anh và
tất cả. Nhưng đừng đặt tôi
vào vị trí này, được không?

 

Được thôi.
Tốt. Tốt lắm.

 

Yêu cầu tôi hấp dẫn như thế,
không thành vấn đề.

 

Hãy sử dụng bạn anh.
Đi về phía trước. Tôi không chú ý.

 

Mmm ! Đồ mắc dịch, Jimmie !

 

Một người rất sành sỏi.

 

Tôi và Vincent
được cảm thấy hài lòng...

 

Với một vài Taster' Choice
được đông lạnh và làm khô.

 

Đúng không?

 

Và anh ta xuất thân
là một người sành sỏi.

 

- Cái này mùi vị ra sao?
- Giải quyết nó nhanh đi, Julie.

 

- Vậy là sao?
- Tôi không cần anh nói
cà phê ngon quá.

 

Tôi là người mua nó nên
tôi biết nó ngon như thế nào.

 

Khi Bonnie đi siêu thị,
cô ta đã mua nó.

 

Tôi mua loại đắt tiền bởi vì khi
uống, tôi muốn thưởng thức nó.

 

Nhưng anh biết bây giờ tôi
nghĩ gì không? Nó không phải
là cà phê trong bếp của tôi.

 

Mà là một thằng da màu
chết trong nhà xe của tôi.

 

- Jimmie, đừng lo nữa...
- Đừng nói với tôi chuyện gì nữa.
Tôi muốn hỏi anh vài câu.

 

Khi anh tới đây.

 

Anh có ghi dấu hiệu trước nhà tôi là
Nơi cất giữ xác tên da đen không?

 

- Anh biết là tôi không thấy...
- Anh có ghi dấu hiệu trước
nhà tôi là...

 

Nơi cất giữ xác tên da đen không?

 

Không, tôi không làm.

 

- Anh có biết là tại sao anh không
thấy dấu hiệu đó không?
- Tại sao?

 

Bởi vì nó không có ở đó, bởi vì
xác tên da đen không phải là
việc của tôi, thế đó!

 

- Chúng tôi sẽ không có những
tên khốn kiếp như thế...
- Đừng làm như vậy chứ.....

 

Nếu Bonnie tìm thấy xác chết đó
trong nhà cô ta, thì tôi được ly dị rồi?

 

Không cố vấn cưới hỏi.
Không có thử thách ly thân.
Mà tôi sắp được ly dị.

 

Được chứ?
Và tôi không muốn ly dị!

 

Anh biết chứ, khốn kiếp,
tôi muốn giúp anh, nhưng
tôi không muốn mất vợ.

 

Jimmie, Jimmie,
Cô ta sẽ không bỏ anh đâu.

 

Đừng nói Jimmie với tôi, Jules!
Được chứ?
Đừng nói Jimmie với tôi.

 

Không có chuyện gì anh nói làm
tôi quên. Tôi yêu cô ấy. Được chưa?

 

Bây giờ nhìn đây, anh nên
biết rằng, cô ấy về nhà làm việc
khoảng một tiếng rưỡi.

 

làm ca ba ở bệnh viện.

 

Anh cần phải gọi vài cú phone?
Anh cần phải gọi cho vài người?

 

Sau đó, làm việc, và ra khỏi
nhà trước khi cô ấy về.

 

Đó là Kool & the Gang
Chúng ta không muốn thế.

 

Cái tôi muốn làm là gọi người
của tôi đến mang chúng ta vào.

 

Anh muốn như thế ngay bây giờ à!

 

Tôi sẽ làm như thế nếu Bonnie về nhà.

 

Tôi đồng ý như thế, được không?
Điện thoại trong phòng ngủ.
Tôi đề nghị anh làm đi.

 

Được, gọi cô ấy về nhà.

 

Anh nghĩ cô ấy sẽ làm gì?

 

Ồ, không có cái quái gì
làm cô ta thay đổi.

 

Đó là câu trả lời.

 

Ý tôi anh biết chứ, tôi không
làm. Bao nhiêu? Nhiều hay ít?

 

Anh đánh giá đúng những
yếu tố gì sẽ bùng nổ...

 

Hoàn cảnh của Bonnie.

 

Cô ấy về nhà sau một ngày
làm việc căng thẳng, tìm thấy
một đám cướp trong nhà bếp...

 

Đang làm một đám cướp chết tiệt.

 

Nói rằng : Cô ấy có bổn
phận phải làm gì.

 

Vâng, tôi hiểu, Jules.

 

Tất cả những gì tôi
đang làm là dự tính.

 

Tôi không muốn nghe những
thứ khốn kiếp ấy nữa!

 

Cái tôi muốn nghe là
Anh có vấn đề gì, Jules.
Tôi là thằng khốn kiếp.

 

Sự lạnh lẽo từ những tên da đen
và đợi kỵ binh đến ngay lập tức.

 

Anh có vấn đề, Jules.

 

Tôi là thằng khốn kiếp.

 

Sự lạnh lẽo từ những tên da đen
và đợi Wolf đến ngay lập tức.

 

Anh phát tín hiệu cho Wolf?

 

Oh, anh cảm thấy tốt hơn
chưa, thằng khốn?

 

Tệ thật, vâng, da đen!

 

Đó là tất cả những gì anh nói!

 

- Cô ta thuộc loại cuồng loạn?

 

- Khi nào cô ta được hưởng?

 

Mm- Hmm.

 

Cho tôi biết tên người cầm đầu.

 

Nơi anh đánh cuộc.

 

- Jules. Mm- Hmm.
- Đưa thẻ đây.

 

Vincent.

 

Jimmie.

 

Bonnie. Mm- Hmm.

 

Cách đây 30 phút.
Tôi sẽ ở đó trong 10 phút.

 

Anh là... Jimmie, phải không?
Đây là nhà anh?

 

- Đúng thế.
- Tôi là Winston Wolf.
Tôi xin giải thích vấn đề.

 

- Tốt. Chúng ta có được một người.
- Vì thế tôi nghe. Tôi có thể
vào được không?

 

Vâng, xin mời.

 

Anh phải là Jules.
Người nào đã làm... Vincent.

 

Quý vị hãy xuống đây.

 

Nếu tôi hiểu đúng, đồng hồ
kêu tíc tắc. Đúng không, Jimmie ?

 

100%.

 

- Bonnie, vợ anh về nhà
lúc 9:30 sáng, đúng không?
- Uh- Huh.

 

Tôi tin là nếu cô ta về nhà
và tìm thấy chúng ta ở đây,
cô ấy sẽ không nhận thức được.

 

- Cô ta không thể ở đó.
- Cho chúng ta 40 phút
để tống ra khỏi chiếc Dodge.

 

Nếu anh làm cho tôi nói gì,
khi tôi nói chuyện đó, 3
sẽ được nhiều hơn.

 

Bây giờ, anh có được một
xác chết trong xe không có
đầu, đưa tôi đến đó.

 

- Jimmie.
- Uh- Huh.

 

Hình như tôi ngửi thấy
mùi cà phê đâu đây.

 

- Anh có thể cho tôi
một tách được không?
- Vâng.

 

Oh, uh, um,
làm thế nào anh lấy được nó?

 

Nhiều kem và nhiều đường.

 

Tôi cần biết,
có chiếc xe nào không?

 

Có khói không?
Có nhiều tiếng động không?
Có gas trong đó không?

 

- Một bên trông thế nào,
Xe có lạnh không?
- Chắc không?

 

Đừng đưa tôi ra đường để tôi
tìm ra đèn thắng không có.

 

- Xa như tôi biết,
Một thứ khốn kiếp hoàn hảo.
- Đủ tốt rồi.

 

Hãy trở vào bếp.

 

- Vào đây, Mr. Wolf.
- Cám ơn, Jimmie.

 

Mmm.

 

Được, công việc đầu tiên.
Thứ hai đến anh.

 

lấy cái xác đặt vào hòm.

 

Trông như nhập tịch vào nhà.

 

- Chuyện đó cho tôi biết
anh có chất tẩy rửa.
- Vâng. Dưới bồn rửa bát.

 

Tốt. Việc mà tôi cần anh làm là
lấy những thứ đã dọn dẹp...

 

Và rửa sạch trong xe...
Tôi nói làm nhanh, nhanh, nhanh.

 

Vào băng ghế sau, hất ra hết
những mảnh óc và xương sọ.

 

lấy ra cho hết.
Lau sạch bọc nệm ghế.

 

Nó không cần phải sạch sẽ.
Anh đâu cần phải ăn nó.

 

Hãy cho đó là một sự kiểm
tra sơ bộ. Cái anh cần giữ gìn
thực ra là cái phần hỗn độn đó.

 

Những vũng máu ứ đọng lại, anh
cần phải ngâm nước để rửa sạch.

 

Chúng tôi cần khám xét
phòng của anh.

 

Tôi cần mền, chăn bông
và khăn trải giường.

 

Dày và sậm màu thì tốt hơn,
màu trắng không dùng được.

 

Chúng tôi sẽ cần ngụy trang
ghế trước, ghế sau và ván sàn...

 

Với mền và chăn bông.

 

Nếu cảnh sát cho tên chỉ điểm vào
trong xe, ta sẽ không lẩn tránh được.

 

Nhưng nhìn thoáng qua chiếc
xe sẽ có vẻ như bình thường.

 

Jimmie, dẫn đường.
Anh em làm việc đi.

 

Xin mời sẽ dễ chịu hơn.

 

- Nói lại xem?
- Tôi nói, Xin mời sẽ dễ chịu hơn.

 

Hiểu một cách thẳng thắn là
Tôi không ở đây để nói Xin mời .
Mà để yêu cầu anh phải làm gì.

 

Và nếu tự bảo toàn
là bản năng mà anh có.

 

Thì tốt hơn anh phải làm
và làm nó thật nhanh.

 

Tôi ở đây để giúp đỡ. Nếu sự
giúp đỡ của tôi không được
đánh giá đúng thì thật may mắn.

 

Không, Mr. Wolf, không như thế
đâu; sự giúp đỡ của anh dứt
khoát được đánh giá cao.

 

Mr. Wolf, nghe đây. Tôi không
có ý bất kính, được chưa?
Tôi ngưỡng mộ anh.

 

Tôi chỉ không thích người
nào ra lệnh cho tôi.

 

Nếu tôi cộc lốc với anh,
bởi vì thời gian là nhân tố.

 

Tôi nghĩ nhanh, nói nhanh,
và tôi cần anh hành động nhanh
nếu anh muốn ra khỏi chuyện này.

 

Vì thế xin mời, với sự ngọt ngào,
hãy rửa sạch chiếc xe khốn kiếp đó.

 

Đừng nhìn tôi như thế, được không?
Tôi cảm nhận được cái nhìn của anh.

 

Đó là 1974 Chevy Nova.

 

Màu xanh lá.

 

Không có hỗn độn bên trong.

 

Mmm, gần 20 phút.

 

Không thiếu ai.

 

Anh ngon lành lắm, Joe.
Cám ơn nhiều.

 

- Chúng ta đến như thế nào, Jimmie?
- Tốt lắm.

 

- Tôi được tất cả ở đây, nhưng, uh.

 

- Mr. Wolf,
Anh cần phải hiểu mọi việc.
- Winston, Jimmie, Winston.

 

Được rồi. Anh cần phải hiểu
mọi việc, uh, Winston.

 

Uh... Uh, không,
Cám ơn.

 

Uh, đây là vải lanh tốt nhất ở đây.

 

Và nó là, uh...
Nó là quà cưới...

 

Của chú Conrad
và dì Ginny của tôi.

 

- Họ không ở với chúng tôi
ngày nào. Tôi muốn giúp đỡ...
- Để tôi hỏi anh vài câu.

 

- Nếu anh không chú ý.
- Không, không, cứ hỏi đi.

 

Chú Conrad và dì Ginny của anh,
họ là triệu phú phải không?

 

Không phải.

 

Tốt, còn chú Marsellus.

 

Và tôi khẳng định rằng nếu
chú Conrad và dì ...

 

- Ginny.
- Ginny đã ở đây.

 

Họ đã trang bị cho anh
nguyên một bộ phòng ngủ.

 

Mà chú Marsellus của anh
thì hạnh phúc nhiều hơn.

 

Tôi thích gỗ sồi, và tôi đã có
trong phòng ngủ của tôi.

 

Anh thế nào, Jimmie ?

 

Anh là một người gỗ sồi?

 

Gỗ sồi rất tốt.

 

Tôi sẽ không bao giờ tha thứ
cho anh trong chuyện này.

 

Đây là vài sự hỗn loạn,
thật ghê tởm.

 

Jules, anh có bao giờ nghe triết lý
một khi có người thú nhận anh ta sai...

 

Anh ta tha thứ ngay lập tức
cho tất cả những hành vi sai trái?

 

Mang cái thứ chết tiệt
ra khỏi mặt tôi!

 

Thằng khốn đó nói rằng sẽ không
bao giờ nhặt những mảnh sọ bé xíu...

 

- Trên sự tính toán của
cái đầu ngu ngốc của anh.

 

Ngay bây giờ tôi là một chiếc
xe đua, và anh cho tôi màu đỏ.

 

Tôi vừa nói chuyện đó rất nguy hiểm.

 

Chỉ có thế thôi.
Tôi có thể thổi lên.

 

- Oh, anh sẵn sàng thổi chưa?
- Vâng.

 

Tốt, tôi là đám mây hình nấm
khốn kiếp, thật khốn kiếp.

 

Mỗi lần ngón tay tôi sờ vào óc,
tôi lại nghĩ đến T. N. T.

 

Tôi là khẩu súng thành Navarone.

 

Trong việc này, tôi làm
cái quái gì ở đằng sau?

 

Anh là thằng khốn kiếp.

 

Tôi rửa cửa sổ, và anh nhặt
mảnh sọ của gã da màu nầy!

 

Một công việc ngon lành.

 

Anh có thể ra khỏi chuyện này chưa.

 

Tôi không thể tin
Đây là vài chiếc xe tương tự.

 

Được, chúng ta hoàn toàn
không bắt đầu từ những
thám tử mới vào nghề.

 

Giai đoạn một hoàn tất... Dọn sạch xe...
Chúng ta chuyển sang giai đoạn hai:

 

Dọn sạch cả hai anh.

 

Cởi quần áo.

 

- Tất cả?
- Trần truồng.

 

Nhanh lên quý vị.
Chúng ta có gần 15 phút...

 

Trước khi Jimmie cố gắng
trên đường lái xe vào nhà.

 

Đồ trời đánh, sáng nay
không khí có vẻ lạnh lẽo.

 

Anh có chắc chắn
đây là tối cần thiết?

 

- Anh có biết hai anh giống gì không?
- Cái gì?

 

Giống như hai gã vừa mới
bơm căng đầu của ai đó.

 

Cởi quần áo là những miếng giẻ
dính máu này là tối cần thiết.

 

Quăng họ vào trong
giỏ rác của Jimmie.

 

Đừng làm những việc ngu ngốc,
như rời khỏi công việc này.

 

Đừng lo, chúng ta đang lấy nó.
Jim, lấy xà- Bông.

 

- Vincent.
- Được rồi.

 

Cả hai anh đã ở tỉnh trước đây,
Tôi chắc chắn. Nó đến đây.

 

- Chết tiệt! Nước lạnh quá!
- Yo! Yo! Yo!

 

Anh khá hơn tôi.

 

- Đừng sợ cục xà bông này.
Thoa đều xung quanh.

 

- Để ở đó một ít.
Tóc của Vincent.
- Này, bỏ tóc tôi ra!

 

- Nhanh lên. Làm đi,
đồ trời đánh! Làm đi!
- Uh, um...

 

Khăn tắm.

 

Anh đủ khô rồi.
Quăng nó vào đống quần áo.

 

Hoàn hảo.

 

Hoàn toàn. Chúng ta không
thể có kế hoạch tốt hơn.

 

Gã này trông như...

 

Họ trông giống như gì, Jimmie?

 

- Gà Dorking.
Họ trông giống như hai con gà.

 

- Ha- Ha- Ha. Chúng là quần
áo của anh, khốn kiếp.

 

Nhanh lên quý vị.
Chúng ta đang cười cách
vào nhà giam của chúng ta.

 

Đừng làm cho tôi cầu xin.

 

Được rồi quý vị, chúng ta có
nguyên tắc là con đường thẳng.

 

Chúng ta sắp tới một nơi
gọi cho xe tải của Joe.

 

Monster Joe và con gái Raquel
thì đồng tình với sự tiến thoái
lưỡng nan của chúng ta.

 

Nơi đó là North hollywood.

 

Có vài vòng xoay và khúc quanh
ở một bên, chúng ta đang lên
Hollywood Way.

 

Bây giờ, tôi sẽ lái một chiếc xe hư.
Jules, anh đi với tôi.

 

Vincent, anh đi theo
với chiếc Acura của tôi.

 

Bây giờ nếu chúng ta đi ngang
qua con đường nhỏ ở John Q. Laws.

 

- Không ai làm gì cho tới
khi tôi làm một việc gì đó.
- Đúng thế.

 

- Tôi đã nói gì?
- Đừng làm gì, nếu không...

 

- Nếu không thì sao?
- Nếu không thì anh phải làm trước.

 

Nói giống như thần đồng.

 

Anh thế nào, Lash LaRue?
Anh có thể giữ đoạn đường
này êm được không ?

 

Súng nổ. Tôi không biết tại sao.
Tôi hứa với anh là tôi bình tĩnh.

 

Đủ công bằng. Bây giờ, tôi lái
thật nhanh, vì thế hãy giữ vững.

 

Nếu mang xe tôi trở lại
bất cứ khác biệt hơn
là tôi gây ra cho nó.

 

Monster Joe sẽ sắp xếp
cho hai cái xác.

 

Tránh đường, Rex.

 

- Chúng ta bình tĩnh chứ?
- Giống như chưa hề xảy ra.

 

- Được rồi.
- Anh em, đây là Raquel.

 

Rồi đây, mọi thứ này
tất nhiên là cô ta.

 

Chào. Đã trang bị gì rồi?

 

- Hai gã này chơi bóng chuyền
hay một thứ gì đó?

 

Tôi đưa cô ta đi điểm tâm.

 

Có lẽ tôi bỏ rơi hai anh.
Các anh sống ở đâu?

 

- Redondo.
- Lnglewood.

 

Đó là ...
Đó là tương lai của các anh.

 

Tôi thấy...
Đi bằng taxi.

 

Ra khỏi cái ngu ngốc đi.
Nói chào buổi tối đi, Raquel.

 

- Chào buổi tối, Raquel.
- Tôi sẽ gặp các anh chỗ này.

 

Đừng phiền muộn nhé, mấy chú.

 

Mr. Wolf, tôi chỉ muốn nói với anh là
thật sự thú vị khi thấy anh làm việc.

 

Vâng, thật chứ.
Cám ơn rất nhiều, Mr. Wolf.

 

Gọi tôi là Winston.

 

- Em thấy đó, người đẹp?
Kính trọng.

 

- Kính trọng một người bày
tỏ đặc điểm nhiều tuổi hơn.
- Anh có nét đặc sắc.

 

- Bởi vì em chính là nét
đặc sắc, không có nghĩa
là em có nét đặc sắc.

 

- Muốn kêu taxi không?

 

- Tôi sẽ đi ăn điểm tâm.
Ta cùng đi chứ?

 

Được thôi.

 

Tôi không biết tại sao, tôi vừa nghĩ
anh ta là dân châu Âu hoặc gì đó.

 

- Vâng, anh ta là dân châu Âu
cũng như là dân Anh thôi.
- Tôi biết chuyện đó.

 

- Nhưng có phải anh ta
bình tĩnh hay là không?
- Cám ơn.

 

Hoàn toàn bình tĩnh,
trong điều khiển.

 

Thậm chí không đi vệ sinh nữa;
Tôi hết sức ngạc nhiên.

 

- Thêm thịt không?

 

Không, Tôi không ăn thịt heo.

 

- Anh có phải là Do Thái không?
- Không, tôi chỉ không thích
heo, thế thôi.

 

- Tại sao không?
- Heo là con vật bẩn thỉu.

 

Tôi không ăn những
con vật bẩn thỉu.

 

Vâng, nhưng thịt heo có vị ngon.
Sườn heo ngon tuyệt.

 

Có thể chuột cống cũng có vị
bánh ngô, nhưng tôi chưa hề biết...

 

Vì tôi sẽ không ăn những
thứ khốn kiếp bẩn thỉu.

 

Con heo ăn ngủ gì cũng bẩn.

 

Tôi không ăn những thứ không
có đủ ý thức về bài tiết.

 

- Còn chó thì sao?
Chó thì có ý thức về bài tiết.
- Tôi không ăn cả thịt chó nữa.

 

Vâng, nhưng anh có cho là
chó là loài vật bẩn thỉu không?

 

Không.

 

Nhưng chúng dứt khoát
là dơ dáy.

 

- Nhưng cho thì có tính cách.
- Vì thế, đó là yếu tố cơ bản.

 

Nếu loài heo có tính cách tốt hơn,
Nó sẻ không được cho là bẩn thỉu.

 

- Thật chứ?
- Chúng ta nói chuyện say mê
về con heo chết tiệt.

 

Theo tôi, nó còn quyến rũ
gấp 10 lần hơn Arnold trong
phim Green Acres.

 

Đúng đó.

 

Tốt lắm.
Anh bắt đầu sáng lên rồi đó.

 

Anh ngồi đó với tất cả
chuyện hệ trọng.

 

- Tôi chỉ được ngồi đây, đang suy nghĩ.
- Về chuyện gì?

 

- Về phép màu mà chúng ta chứng kiến.
- Phép màu anh đã chứng kiến.

 

- Tôi đã chứng kiến một sự kiện kỳ dị.
- Phép màu ra sao, Vincent?

 

- Một việc làm của Chúa.
- Là gì?

 

Khi, um, Chúa tạo ra những
việc có thể và không thể.

 

Nhưng sáng nay...

 

- Tôi không nghĩ về tính chất.
- Này, Vincent.

 

Nhìn đây, chuyện đó không thành
vấn đề, nhưng anh đã phân xử sai.

 

Nó có thể được Chúa ngăn cản
những viên đạn, thay đổi Coke thành
Pepsi, tìm thấy chìa khóa xe của tôi.

 

Anh đừng đánh giá như
căn cứ trên giá trị.

 

Bây giờ, không biết chúng ta
có kinh nghiệm gì hay không...

 

Thì chuyện có phép màu
là không quan trọng.

 

Nhưng nó có ý nghĩa gì đi nữa,
tôi cảm thấy có liên quan đến Chúa.

 

Chúa mang đến rắc rối.

 

Nhưng tại sao?

 

Chuyện đó đến với tôi,
tôi cũng không biết tại sao.

 

- Nhưng tôi không thể trở về ngủ.
- Anh là người đứng đắn.

 

Anh thật sự đang nghĩ về
việc thanh toán cho xong.

 

- Cho cuộc sống? Thật dứt khoát.
- Vâng.

 

Chết tiệt.
Anh sẽ làm gì sau đó?

 

Tôi sẽ được ngồi đây thưởng ngoạn.

 

Đầu tiên tôi sẽ giải thoát
Marsellus trong trường hợp này.

 

Sau đó, cơ bản là tôi sẽ
đi bộ trên trái đất này.

 

- Đi bộ trên trái đất nghĩa là gì?
- Giống như Caine trong Kung Fu .

 

Đi bộ từ nơi này đến nơi khác,
gặp mọi người, phiêu lưu mạo hiểm.

 

Và anh có ý định đi bộ trên
trái đất trong bao lâu?

 

- Cho đến khi Chúa đặt tôi
vào nơi nào Chúa muốn.
- Nếu Chúa không làm thế thì sao?

 

- Nếu mãi mãi là như vậy
thì tôi sẽ đi bộ mãi mãi,
- Vậy anh quyết định đi lang thang.

 

Tôi sẽ như Jules, Vincent.
Không hơn không kém.

 

Không, Jules,
Anh quyết định đi lang thang.

 

Just like all those pieces of shit
out there who beg for change,
Giống như mọi thứ ngoài đó.

 

Người mà ngủ trong túi đàn bà,
ăn những gì tôi vứt ra xa.

 

Họ được đặt tên như thế, Jules.
Nó được gọi là lang thang.

 

Và không có việc làm,
một nơi cư trú hoặc là
người chăm sóc hợp pháp.

 

Anh sẽ thành một kẻ
lang thang khốn kiếp.

 

Nhìn đây bạn, đây là chỗ
tôi và anh bất đồng.

 

Này cô bé! Cho thêm cà phê!

 

Jules, Nhìn đây, chuyện gì
xảy ra sáng nay vậy anh bạn,
tôi công nhận là khác thường.

 

- Nhưng nước ở trong rượu, tôi...
- Tất cả hình dáng và kích thước,
Vincent.

 

- Đừng nói với tôi như thế, anh bạn
- Nếu câu trả lời của tôi làm anh sợ.

 

Sau đó anh sẽ ngừng
hỏi những câu rùng rợn.

 

Tôi sẽ nắm lấy chuyện đó.

 

Để tôi hỏi anh vài thứ.

 

Khi anh giải quyết chuyện này?
Khi anh ngồi đây ăn bánh nướng?

 

Vâng. Tôi đang ngồi đây, ăn
bánh nướng và uống cà phê.

 

Xem lại những việc bất ngờ
xảy ra trong đầu.

 

Khi tôi nghiện rượu đến nỗi
chỉ thấy một ít sáng sủa.

 

Tệ thật. Tiếp tục đi.

 

- Em yêu anh, Pumpkin.
- Anh yêu em, honey Bunny.

 

- Mọi người bình tĩnh!
Đây là một vụ cướp!

 

Không ai được cử động, và
tôi sẽ làm việc với từng người!

 

- Ngồi yên đó!
- Phục vụ nằm xuống sàn!

 

Chó chết! Ngồi xuống!

 

Đưa bà ta vào phòng điện thoại
đếm từ 1 đến 10!

 

- Mấy tên Mễ kia,
ra khỏi bếp nhanh lên!
- 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8...

 

Mày làm cái quái gì thế,
thằng chó chết? Nằm xuống!

 

- Ngồi xuống!
- Ném mấy cái túi trước!

 

- Di chuyển nhanh lên! Nhanh!

 

- Nhanh lên! Khốn kiếp.

 

Nằm xuống sàn mau!

 

Ông nội! Nằm xuống!

 

Tôi là quản lý ở đây, không có
vấn đề gì. Tất cả không có gì.

 

- Ông sắp có vấn đề rồi đó?
- Không, thưa ông, Tôi không có.

 

Suy nghĩ của ông cho biết ông
sắp gây ra vấn đề cho tôi đó!

 

- Anh nghĩ ta là anh hùng ở đây,
Honey Bunny.
- Được, chỉ xử hắn thôi!

 

- Tôi không phải là anh hùng.

 

- Tôi chỉ là quản lý của
tiệm cà phê này thôi.
- Nằm xuống!

 

Nhà hàng của chúng ta!

 

- Anh lấy bất cứ thứ gì anh muốn.

 

- Ông nói với khách hàng đi.
- Vâng.

 

Ông nói với họ bình tĩnh
và để mọi thứ qua một bên.

 

- Ông hiểu không?
- Vâng!

 

Mọi người nghe đây.

 

Bình tĩnh và hợp tác.

 

Và chuyện này sẽ qua
trong vài phút!

 

Nằm xuống!
Xong rồi.

 

Được, ngay bây giờ, mọi người
sẽ đi vòng qua và quyên góp
vào túi xách này!

 

Không nói nữa, chỉ ném đồ
vào túi này thôi! Được chưa?

 

Tôi nói, mọi người nghe rõ chưa?

 

Tốt!
Ngay bây giờ, bắt đầu đi!

 

Túi đây.
Bỏ xuống. Bỏ vào túi.

 

- Bỏ vào trong túi này!
- Tôi không có gì cả.

 

Bỏ vào túi.

 

Còn chờ gì nữa?
Bỏ vào trong túi.

 

laura. Laura. Tiền boa.
Bỏ vào trong túi.

 

- Cái điện thoại kia?
- Vâng.

 

Bỏ vào trong túi.

 

Sạch sẽ, ngăn nắp, bỏ vào đó.
Ngay bây giờ nằm xuống sàn mau.

 

Bỏ vào trong túi.
Bỏ vào trong túi.

 

Bỏ vào trong túi.

 

- Trường hợp này thì sao?
- Chủ tôi là một tiệm giặt ủi.

 

- Anh làm trong tiệm giặt ủi của ông ta?
- Khi ông ta muốn sạch.

 

- hoàn toàn giống một công việc khốn kiếp.
- Buồn cười, Tôi nghĩ như mọi việc tương tự.

 

- Mở ra.
- Tôi không thể làm được.

 

- Tôi không nghe anh đâu.
- Không, làm đi.

 

Đang xảy ra chuyện gì vậy?

 

- Trông như chúng ta có được
một đội viên dân phòng ở đây.
- Bắn vào mặt hắn!

 

Tôi không thích làm vỡ cái tôi của anh,
nhưng đây không phải là lần đầu tiên
có một cây súng chỉa ngay vào tôi.

 

- Nếu anh không để tay lên bàn,
Nó sẽ là lần cuối cùng của anh.
- Chấm dứt nguyên nhân mọi vấn đề!

 

Anh sẽ làm cho chúng tôi bị giết!
đưa họ những gì họ muốn để họ
đi khỏi nơi đây!

 

Câm họng lại, ông mập! Đây
không phải là chuyện của ông!

 

Bình tĩnh, honey Bunny, bình tĩnh.

 

Không có vấn đề.
Anh sẽ điều khiển được nó.

 

Bây giờ, Tao đếm đến ba.

 

Nếu mày không mở nó ra,
Tao sẽ bắn vào mặt mày.

 

Được chưa?

 

Một.

 

Hai.

 

Ba.
- Được rồi, Ringo.

 

Anh thắng.

 

Nó là của anh.

 

- Mở nó ra.

 

Này, Nó là cái gì vậy?

 

Cái gì vậy?

 

Có phải tôi nghĩ nó là gì?

 

Mm- Hmm.

 

Tuyệt vời.

 

Khốn kiếp, nó là gì vậy?

 

Để anh ta đi!
Để anh ta đi!

 

- Để anh ta đi!, hoặc tao sẽ giết mày!
- Nói với con chó cái bình tĩnh đi.

 

- Nói, Chó cái, hãy bình tĩnh!
Nói, Chó cái, hãy bình tĩnh!
- Bình tĩnh! Bình tĩnh!

 

- Nói với nó bình tĩnh!
- Mày sắp chết rồi, thằng khốn!

 

- Nói với nó bình tĩnh!
- Bình tĩnh, honey Bunny!

 

- Để anh ta đi!
- Bình tĩnh, honey Bunny!

 

- Bây giờ, hứa với cô ta
mọi việc sẽ ổn!
- Tôi hứa!

 

- Bảo cô ta bước xuống!
- Bước xuống, honey Bunny!

 

- Cho tôi biết tên cô ta.
- Yolanda.

 

Được rồi, bây giờ, Yolanda,
Chúng tôi sẽ không làm chuyện
gì ngốc đâu, được chưa?

 

- Đừng làm bị thương anh ấy!
- Không ai làm bị thương một ai cả!

 

Chúng tôi có ba câu hỏi nhỏ ở đây.
Fonzie thích gì?

 

- Nhanh lên, Yolanda !
Fonzie thích gì?
- Anh ta bình tĩnh.

 

- Vậy là sao?
- Bình tĩnh.

 

Và chúng ta sẽ như vậy.

 

Chúng ta sẽ bình tĩnh.

 

Bây giờ, Ringo,
Tao đếm đến ba.

 

Và khi tao đếm số ba.

 

Tao muốn mày
hãy đi với súng của mày.

 

Đặt lòng bàn tay lên bàn
và ngồi xuống.

 

Và khi mày làm chuyện đó.

 

Mày phải bình tĩnh .

 

Sẵn sàng chưa?

 

Một.

 

Hai.

 

Ba.

 

- Được, để anh ta đi ngay!
- Yolanda !

 

Tao nghĩ mày sẽ bình tĩnh.
Bây giờ, khi mày la hét nó
có làm cho mày nóng nảy.

 

Khi tao trở nên nóng nảy,
Tao sẽ sợ .

 

Khi trở nên sợ, thì cái
khốn kiếp đó sẽ bắn.

 

Chỉ biết là, mày làm bị thương
anh ấy, mày sẽ chết.

 

Well, chuyện đó trông
như hoàn cảnh.

 

Nhưng tao không muốn thế.

 

Và mày cũng không muốn thế .

 

Và ở đây, dứt khoát Ringo
cũng không muốn thế.

 

Vì thế, hãy nhìn vào những gì
mà chúng ta có thể làm.

 

Bây... Đây là vị trí của anh.

 

Bình thường cả hai người sẽ
chết như con gà nướng.

 

Nhưng mày đã để xảy ra
chuyện này. Trong khi tao
đang ở trong thời kỳ quá độ.

 

Và tao không muốn giết mày,
Tao muốn giúp mày.

 

Nhưng tao không thể đưa
mày cái cặp này, bởi vì nó
không phải của tao.

 

Hơn nữa, tao có nhiều hơn
cái cặp này vào sáng nay...

 

Đưa tay qua khỏi đầu.

 

- Vincent!

 

- Bình tĩnh! Yolanda, Bình tĩnh em yêu.
- Trở lại!

 

Giữ bình tĩnh!
Chúng tôi vẫn còn nói chuyện.

 

- Nhanh lên. Chỉa súng vào tao.
Chỉa súng vào tao. Anh lại đó đi.

 

Bây giờ, Vincent, anh vừa mới treo trở lại...

 

Và đừng làm cái quái gì cả.

 

Bảo cô ta vẫn bình tĩnh.

 

- Giữ bình tĩnh, honey Bunny.
- Chúng ta làm thế nào, em yêu?

 

Tôi... Tôi cần đi vệ sinh.

 

Tôi muốn về nhà.

 

Đi đến đó, em yêu. Tôi tự hào vì anh.
Và Ringocũng tự hào vì anh.

 

Chuyện đó hầu như đã qua.
Nói với cô ta anh tự hào vì cô ta.

 

- Anh tự hào vì em, honey Bunny.
- Em yêu anh.

 

- Anh cũng yêu em nữa, honey Bunny.
- Bây giờ.

 

Tôi muốn anh đi đến cái túi
và tìm cái ví của tôi.

 

- Có một cái phải không?
- Nó là một cái có ghi
Bad Motherfucker.

 

Đây rồi.
Đó là Bad Motherfucker của tôi.

 

Mở nó ra.
Lấy tiền ra ngoài.

 

Đếm nó.

 

Ở đó có bao nhiêu?

 

Gần 1, 500 dollars.

 

Được, bỏ nó vào túi áo của anh.
Nó là của anh.

 

Bây giờ, giải quyết những
cái ví và đăng ký.

 

Nó đã làm cho việc này
thành công với một ít điểm.

 

Jules, anh cho hết 1, 500 dollars, và tôi
sẽ bắn anh ta, theo nguyên tắc chung.

 

Không, Yolanda ! Yolanda !
anh ta không làm cái việc
khốn kiếp đó đâu!

 

Vince, câm miệng lại!

 

- Câm mồm!
- Nhanh lên, Yolanda.
Ở lại với tôi, em yêu.

 

Bây giờ, tôi không cho
hắn gì hết, Vincent.

 

Tôi đang mua vài thứ
với tiền của tôi.

 

- Muốn biết tôi đang mua gì hả, Ringo ?
- Mua gì?

 

Cuộc sống của anh. Tôi đưa anh
số tiền này vì thế tôi không giết anh.

 

Anh đọc The Bible chưa, Ringo?

 

Không thường xuyên, không.

 

Được, có lối đi này,
tôi có nhớ.